HÌNH NHƯ LÀ NỖI NHỚ



HÌNH NHƯ LÀ NỖI NHỚ
====
Hình như là sắp tết
Pháo nổ inh mũi rồi
Ngoài đường vũng nước đục
Đêm qua thành băng tươi


Chị hối hả ra chợ
Khuân bia với tôm hùm
Đêm giao thừa chúng bạn
Sẽ đến quậy om sòm

Mẹ ngồi bên lò sưởi
Canh tàn lửa lom đom
Lũ con dọn đi hết
Năm mới ư? Chán òm!

Hàng xóm cài chặt cửa
Đột nhiên ló ra chào
Năm mới. Vui vẻ nhé!
Chúc xong, lại thụt vào!

Chó lớn và chó bé
Dưới sân gầm ghè nhau
Hoa hồng đang nghẽn nụ
Rét thâm cả chân rào

Ào ào bầy trẻ nhỏ
Hót vang một góc vườn
Những quả bóng xanh đỏ
Bay vèo cực dễ thương!

Pháo đã ùng oàng nổ
Mùi thơm khác ngày thường
Chết rồi. Hình như nhớ
Bắt đầu từ cố hương...
----
Ka
30.12.2019

TÌM QUÊN TRONG NHỚ




TÌM QUÊN TRONG NHỚ
===
Mai này ta chán không về nữa
Hàng phố có còn nhớ ta không?
Mắt biếc đánh rơi trên nóc phố
Xin giữ giùm nhau một bóng hồng


Không về, ta nợ gió heo may
Tìm nhau đâu đó một tàn cây
Còn đâu vết khắc ngày xưa nữa
Lá sấu trùm lên vạn dấu giày

Hà nội không còn người Hà nội
Hàng Bông cũng chẳng ai bán bông
Chao ơi, ta tiếc ngày xưa lắm
Eo mềm dáng thả một chiều Đông

Ta cứ tìm ta lạc mất rồi
Khước từ năm tháng đã vuột trôi
Tương tư cả gió hồ Tây cũ
Mặc gió hồ lay rợn bóng trời

Em ạ. Vận nước xoay vần quá
Cây cỏ ngày nay cũng khác rồi
Hoa sữa hình như không thơm nữa
Vì thẹn nên hương cũng rã rời?

Ta dối lòng ta. Ta dối em
Đi tìm chỉ thấy đánh rơi thêm
Chạm tay vào nhớ càng thêm nhớ
Ở giữa hồ Gươm mà mất gươm...
---
Ka
17.9.2018
17.9_2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

HÀ NỘI NIỀM NHỚ CŨ




Vẫn còn một Hà nội ở trong ta
Cứ chạm vào là ùa ra nỗi nhớ
Ta rất đoảng nên giả vờ không yêu nữa
Cứ giả vờ hờn giận. (Giả vờ thôi!)


Hà nội mùa này sưa đã phủ trắng trời
Cây bàng đầu ô vẽ lên trời vòm cây rất thắm
Đêm Hà nội chợt chìm vào sâu thẳm
Hoa sữa thơm vương sau tà áo em mềm

Hà nội mùa này nắng vàng rụng loang thềm
Nàng Bân đòi gió mùa vì nổi cơn đan áo
Mẹ tóc bạc còng lưng ngồi đọc báo
Cha mổ cò bàn phím chuyện đời tôi

Bể nước mưa cũ kỹ trên sân trời
Cây chanh cốm thơm lừng hoa mới bói
Giàn mướp trổ ươm vàng đang mời gọi
Lũ bướm ong mê mải chẳng quay về...

Con biết rồi. Con- đứa trẻ ngủ mê
Đi xa lắm. Để rồi, không về nữa...
Mặc cây bàng mùa Đông nhuộm mình cháy lên thành hoa lửa
Mặc phố nhà mình thành chợ đã lâu

Con biết rồi. Thành phố ấy có gì đâu!
Mà loay hoay cất vào đâu. Nỗi nhớ...
Như chiếc lá giữa đêm trời trở gió
Có một người cùng Hà nội thức. Đêm qua.
----
Ka
7.3.20
#ThymiankaThảoNguyên #KiềuthịAnGiang
(Đêm Hà nội đón em cô vy. Thương. Và buồn lạ...)

TÌNH NHÂN CŨ




TÌNH NHÂN CŨ
====
Em cũ lắm rồi anh có muốn thay không
Như thay một bình hoa đã cũ
Như xé tờ lịch trên bàn
Như cắt mái tóc quá dài đã hết hạn thời trân


Anh
Em không có gram silicon cho căng mọng ngực trần
Chưa xâu sợi chỉ nào nâng cơ mày cơ mắt
Vòng một đã khiêm nhường vòng hai lại phì nhiêu rất ác
Anh còn đợi gì mà không thanh lý tình nhân?

Đàn bà dùng rồi là cũ như tấm áo manh quần
Em tinh ý đâu cần ai phải nói
Không những cũ em còn mắc thêm vô số tội
Chắc anh niệm tình nên chưa chán em thôi?

Nhưng có điều này hôm nay chẳng giấu được nữa rồi
Lạ lắm. Tâm hồn em chưa bao giờ chịu cũ
Vẫn thương cái đứa cùng mình đi mòn cuộc đời như bể khổ
Vẫn đa mang cái đứa sống chung nhà

Em cũ.
Và anh,
Anh cũng sẽ già
Mỗi lần soi gương muốn ngăn mình đừng mòn thêm dăm ba sợi tóc
Sao ân tình lại đầy hơn mặc ngoài kia biển lộng
Vẫn đêm đêm gọi sóng đến xô bờ

Em cũ rồi.
Anh cũng thế, hai ta
Vẫn cãi cọ giận hờn vẫn trời sinh, một cặp
Không thanh lý càng không cần nâng cấp
Em cũ đủ rồi.
Anh không vứt được em đâu!
-----
8.3.2020
Ka
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

GỌI TÊN CHÚNG ĐI EM!





=====
Rồi chúng ta sẽ sống thôi em
Chúng ta sống bởi quá dễ dàng để chết
Có những điều lớn lao mạnh hơn kẻ thù đang giấu mặt
Hãy cùng anh gọi tên chúng đi em!


Dối trá, mưu mô, phản trắc, đớn hèn
Đạo đức giả trét bôi như thằng hề đêm vũ hội
Những thứ từ lâu lên men trong giống nửa người nửa rối
Không virut nào diệt được chúng ngay đâu!

Chúng sẽ sinh sôi nảy nở rất nhiều
Bám trong tâm hồn đầy màu đen mục ruỗng
Đêm như mực nên khước từ ánh sáng
Vaxin nào tiêu diệt vô minh?

Kể hết ra đi em thanh lọc lại chính mình
Dám soi gương để gọi tên sự thật
Còn biết khóc là lương tri còn chưa mất
Con mắt cuối cùng cần đặt giữa tim ta!

Kể cho anh nghe. Dẫu điều ấy xa hoa
Xa xỉ quá không nghĩa là vô tội
Khi tất cả đều trá hình, họ tên hoán đổi
Thì tấm gương kia nào đậy được mình!

Em có thế nào. Hãy nguyên vẹn cho anh
Đừng tô trát quá nhiều son phấn nữa
Như cây cỏ cứ hãy là cây cỏ
Sự gian ngoa vừa giết chết anh rồi!
-----
Ka
16.3.2020
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

MÙA HÈ ĐÃ MẤT




====
Nơi ấy bây giờ còn tím nữa không em
Tím đến tận cùng. Như ngày mai không còn tím hơn được nữa
Ôi nhan sắc xiêu lòng đã một thời làm ta yêu tưởng chừng không thể
Bỗng một ngày
Hư vô...!


Em ơi!
Nơi ấy bây giờ ong bướm dập dìu chưa
Những dẫy núi kéo hờ mây đắp mặt
Đêm trùng phùng trăng đỏ như mặt trời sắp tắt
Chỉ yêu thôi mà lạ thế.
Đến quên về...

Cháy một lần mà ướt sũng cơn mê
Bao lâu nữa lại cùng nhau gặp gỡ
Những vạt cỏ bên đường trổ hoa rũ mềm theo nắng tứa
Trong hoan ca ngay cổng ngõ thiên đường!

Kiếp nào hẹn hò mà xa xót dâng hương
Để ta nhớ! Trời ơi. Ta vẫn nhớ
Cho ta hỏi nơi tận cùng chân trời góc bể
Có khi nào em nghĩ đến ta không?

Nhớ một tình yêu chắc chắn sẽ sau cùng
Nhớ một người dưng yêu em như lần yêu sau cuối
Dẫu không phải tình đầu cũng không thề không đợi
Nhưng một lần. Là sẽ,
suốt đời nhau...

Tím đi em. Dù mai có ra sao
Vũ trụ có tan thành trăm ngàn mảnh vụn
Dẫu cuộc đời chỉ mong manh như tàn than đang ngún
Dẫu loài người thành bụi cát hư vô!

Cứ kiêu sa nhan sắc. Provence
Cứ nở một mình. Cứ miệt mài dâng sắc tím
Tình xa cách đâu phải là đoạn tuyệt
Chỉ là ta, chưa hẹn được ngày về!
-----
Ka
20.03.2020
Mùa corona nhớ Provence.
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

CHỜ NGƯỜI BÊN ẤY





CHỜ NGƯỜI BÊN ẤY
===
Không phải mùa Đông mà thành phố đã vào Đông
Hàng dẻ bung hoa ngỡ ngàng lặng im dưới nắng
Đàn bồ câu nhẩn nha giữa lòng đường câm lặng
Nhặt thóc về cất lại tháng Ba


Em về chưa hay phiêu bạt nơi xa
Mà gác nhỏ chiều nay còn đang khóa cửa
Những phi trường không chuyến bay nào vút lên được nữa
Những nhà ga quay quắt ngóng trông tàu....

Em về đi. Anh vẫn đợi. Dẫu khi nào...
Mùi tóc cũ ngỡ nồng nàn. Nay đã nhạt
Đêm chia tay không ngờ là ly biệt
Khi địa cầu vĩnh viễn xé đôi rồi!

Em về đi. Son cũ đã quên môi
Anh gói lại. Ừ, thôi, không giặt nữa
Chỉ mùi tóc bắt đầu phai theo nhớ
Có cách gì em gửi lại anh không?

Đường hàng không đã tê liệt cả tháng ròng
Ta chỉ còn nhắc tên nhau mỗi lần qua dãy số
Mẹ vẫn hái lá hương nhu trong vườn chờ em đó
Con sáo buồn vắng khách đã bao đêm

Em sẽ về
Trả nhớ lại vào quên
Trả bình yên về nơi đầy bão tố
Nhưng làm sao trả lại ngày tháng cũ
Có cách gì em mách hộ anh không?

Có cách gì khâu lại vết thương lòng
Bao nhiêu người chẳng biết vì sao mình phải chết
Có những chuyến đi không bao giờ còn mong tới đích
Có những tinh yêu bắt buộc phải đi vòng!

Em biết không. Đây là cuộc chiến sau cùng
Không biết ai còn và ai sẽ mất
Chỉ tình yêu chính là điều có thật
Chỉ ân tình là cứu rỗi chúng sinh thôi!

Nói với em trong phút giây ý nghĩa nhất trong đời
Như nói với chính mình. Vì ngày mai rồi sẽ khác
Chim vẫn bay dưới mặt trời ấm áp
Có một căn phòng còn khóa cửa

Chờ em.
....
26.3.2020
Ka #ThymiankaThảoNguyên #KiềuthịAnGiang

THƠ ĐÊM BÀI THƠ CỦA NGƯỜI CHẾT



THƠ ĐÊM
BÀI THƠ CỦA NGƯỜI CHẾT
===
Nếu em còn chưa ngủ giữa khuya này
Xin đừng vội hãy cùng anh thức giấc
Sương đã xuống rèm mi như nguyệt thực
Khép vầng trăng hai nửa ở trên trời
Đêm không nguôi đêm chỉ lặng yên thôi
Đàn dế khóc nỉ non trên thềm gạch
Màn hình trắng bức tường nằm im vắng
Bóng mồ côi đổ quạnh một vuông nhà
Em ở đâu sao không thức cùng ta
Để đêm chết nở hoa trong ngực bệnh
Ôi thế giới nấm mồ xanh chưa đắp
Những hoài nghi vừa bật nắp chui lên
Hành tinh này rồi sẽ chết sao em
Tan rữa hết như thủy triều uống biển
Nếu ta biết chỉ tình yêu bất biến
Thì ái ân sao cần phải chối từ?
Lại bên anh. Bất kể thực hay mơ
Quen hay lạ. Già nua hay rất trẻ
Yêu nhau đi. Yêu điên cuồng, vò xé
Mau lên em. Trời sắp rạng đông rồi!
Anh sợ trời xanh. Anh sợ loài người
Đời đẹp thế mà sao ta phải chết
Cả trái đất như vầng dương sắp tắt
Giây phút sau cùng. Em khao khát gì không?
Đêm của em cải đắng đã lên ngồng
Trăng góa phụ vừa hồi sinh trở lại
Đêm đã rách mà môi còn tê dại
Virut ái tình vừa kết liễu đời anh.
--------
Ka
1.2.2020
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang