BẾN CUỐI NĂM....


Còn bao nhiêu ngày nữa là hết năm? Tờ lịch đã mỏng đi nhiều lắm...Năm tháng trôi đi dường như chẳng đợi chờ ai.

Một thổn thức chưa kịp nguôi đã lại trôi vào thổn thức khác... Cuối năm... những con đò, những dòng sông còn đầy dâng nhịp đời cuộn chẩy. Hay nét hao gầy đã vun ngót thềm thời gian như những ngày cuối cùng của một năm đang rơi nhịp?


                  
Tôi mang tên một dòng Sông. Cha bảo, đó là để nhớ về con sông chảy qua quê nội. Tôi dốt địa lý, lại xa Việt nam quá lâu, chẳng biết con sông quê tôi bắt đầu từ đâu, chảy qua những vùng đất nào. Chỉ biết quê nghèo lắm, quanh năm đồng trắng nước trong.


 Quê tôi, còn đó trong ký ức những ngày hè bêu nắng cháy da xé thịt. Những trưa hè đói vàng mắt theo các anh chị đi bắt chim, trộm quả... Những viên đá răm lát đường buốt nhói gót chân non mà con bé con Hà nội nghiến răng chịu đau cho giống chúng bạn. Hả hê vì đen đúa, hả hê vì được coi là trẻ nhà quê, nhưng đến khoản đỉa thì cố mấy vẫn thét lên vì sợ. Quê tôi, những ký ức buồn của một thời gian khó, những "luộc khoai 9 củ thành 10", những dấu ấn quanh một dòng sông úa vàng phù sa len vào trong giấc mơ nhọc nhằn con trẻ.

Tôi không nhớ quê vì hầu như chẳng mấy khi được về quê. Nhưng dòng sông và những mạch nguồn phù sa cuộn chẩy cứ len trào trong tôi. Tôi mê mẩn những dòng sông, những triền đê trơ trọi cỏ gà cỏ gấu hăng hắc say say. Những cỏ may găm đầy ký ức chiều hè lộng gió. Những cánh cào cào xanh đỏ chói chang nỗi nhớ. Những chuồn kim lim dim tìm bạn. Những chuồn Ớt đỏm dáng kiêu sa. Những chuồn ngô tộc ngộc vụng về...Có chú Chuồn nào chở đầy giông bão, chẳng kịp giấu mình cho đám trẻ trâu hò nhau mang đi cắn rốn. Tôi sợ nước, sợ đau. Đành ngậm ngùi làm kẻ không biết bơi giữa hai bờ sông nước. 

Quê tôi sau này hầu như chẳng còn mấy gắn bó bởi người thân không phiêu bạt cũng mất mát gần hết. Nhà thờ dòng họ mới xây, lộng lẫy khang trang nhất làng. Cha hãnh diện lắm về điều đó. Quê - có phải là nơi ta gửi chút niềm xa xứ, hay chỉ là nơi về thắp nén nhang cội nguồn?
Mà sao, năm nào về phép tôi cũng theo mẹ về thăm lại dòng sông...
Vẫn sông ấy, nước ấy, bờ bãi ấy. Nhưng bây giờ sông chẳng còn sâu, bờ chẳng còn xa. Có lẽ bởi ta không vượt sông bằng thuyền. Ta vượt sông bằng chiêm nghiệm của cuộc đời. 
Đứng bên này với nghe bên kia nói chuyện râm ran như chẳng hề cách biệt. Cũng chẳng còn  lái đò. Chỉ còn lại con thuyền nan mong manh nối hai bờ liêu xiêu đám lục bình lờ lững. Mẹ đưa tôi sang sông bằng con thuyền bé bỏng. Cô con gái lớn tộc ngộc vẫn phải dựa mẹ đưa sang khúc đầy vơi bằng bàn tay run run tuổi già thương khó. Cô em đứng đón bên này, gương mặt thôn dã bừng sáng chờ đợi, ngặt nghẽo thấy tôi tròng trành mãi mới đưa chân lên nổi bờ sông lúp xúp cỏ lau cỏ lác. Mẹ đưa tôi về quê, về với những bình yên làm nên đời mẹ. Tôi theo mẹ về một vùng đất mờ xa trong ký ức nhưng lại gần gũi bởi tình người ấm áp đến dịu dàng. Bởi nơi đó, không phải quê tôi. Là nếp tranh của chú Huy, em kết nghĩa của cha từ hồi hai người cùng đi bộ đội. Tình thân ấy không phai theo tháng năm. Cha tôi yêu chú đã đành. Chúng tôi yêu chú. Tôi thích người đàn ông có giọng hát chèo mê muội, có đôi mắt như nhìn thấu thời gian. Thích cái ung dung tự tại của người đã qua thiên tri mệnh, lúc nào cũng rót vào đời cái triết lý thiền giản dđến bất ngờ. Và rưng rưng nghe chú kể về những năm nào, con Ka bao lớn, chụp cái ảnh bên gốc khế như nào. Những tấm ảnh chú nâng niu như một di ấn vmột tình thương yêu không cần hồi đáp.Tôi thích ngồi với mấy đứa em chưa bao giờ đi quá Hà nội, nhìn gương mặt rặng rỡ của chúng đón tôi. Lòng rưng rưng lắm. Rưng rưng biết mình vẫn còn trong tâm trí một vùng đất vốn không là nơi cắt rốn chôn rau. Mà sao thấy quen thấy gần bởi chưa bao giờ cách biệt.
Năm nào về phép, cô em cả nghĩ của tôi cũng giãy nảy lên, chị phải lên kế hoạch đi chứ. Em thấy chị bao nhiêu dự định thế... Mà tại sao lại cần lên kế hoạch nhỉ...? Khi cđời ta cứ bấn loạn bởi bao nhiêu những dđịnh đến và đi, hợp và tan để rồi lại hợp tan ở ngã khác. Tôi thích để mình lãng đãng như sương, theo mẹ đi chỗ nào mẹ muốn... Lòng người đôi khi như miếng bọt biển, cứ thấm đẫm những cảm xúc rồi khi nhẩn nha, vắt lại chút giọt ngày qua nhấm nháp chơi. Những chuyến đi cùng mẹ không ngờ lại là những lãng đãng mà day dứt bồi hồi đến thế. Tôi thích ngoan như con cún bên mẹ, để mặc mẹ dẫn đi bất cứ đâu. Thăm hàng xóm cũ cơ quan mẹ; thăm căn nhà cũ trên đê có giàn hoa thiên lý quanh năm xanh mướt... Thăm chùa Trăm gian nơi có lần tôi đã ngủ dưới bụng Phật một suốt một buổi trưa tịnh mịch. Những giấc mơ trưa thơm ngát hoa mẫu đơn và ngọt đắm mùi ngâu chín... Và thăm chú, thăm thím, thăm người phụ nữ gầy đét lúc nào cũng khô cong như đám cỏ lồng vực sau nhà. Thăm cây khế liu riu bên bể nước mưa, thăm con đò nhẫn nại bên bờ sông không người lái...Thăm dòng sông mỗi năm mỗi một già đi cằn cỗi...Thăm nơi ta biết không chờ không đợi nhưng bao giờ cũng mừng vui đón bước chân ta trở về....


Bến ơi, sông ơi...đò ơi...

Có những dòng sông không trở lại bao giờ. Nhưng cũng có những dòng sông chẳng bao giờ đi ra biển rộng. Bởi những bến bờ câm lặng cứ cồn cào như tháng, như năm.
Như một bến chờ...Như một chốn dừng chân.
..lặng lẽ trong đời.

Thym, 20/1/2013

55 nhận xét:

  1. Tèn tén tèn!Tem cái đã rùi tính sau!
    Vàng đàng hoàng đó nha!

    Trả lờiXóa
  2. Bạc cũng lấy luôn!

    Trả lờiXóa
  3. Đồng cũng chẳng tha.= ))= ))= ))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Haha, bạn tôi đáng iu quá. Ôm cái nè!

      Xóa
    2. TA phải gõ liền nhau nó mới ra mấy cái icon cơ!

      Xóa
    3. Mình copy rùi dán vào mừ,đâu có tự gõ đâu.Mừ sao không được nhể?

      Xóa
    4. í quên, cóp cũng được nhưng nhớ sau đó gõ lại cho giữa các ký tự k có khoảng cách bạn à.

      Xóa
  4. Ui đọc sao mà thấy man mác...lãng đãng...khắc khoải... nhớ nhung...Hình ảnh quê hương trong ai cũng vậy,cũng đong đầy thương nhớ nhất là với những kẻ xa quê như chúng mình Thy nhỉ?
    Dù đó chỉ là những mái tranh nghèo,những cánh đồng cằn cỗi,những bụi tre già....thì vẫn chứa đựng trong đó bao nhiêu là kỷ niệm,là tình quê,là những gì thương yêu,gần gũi mà khi đi xa luôn khắc khoải trong lòng.Phải không bạn?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uh, cuối năm bao giờ tâm trạng mình cũng rất xấu...bao nhiêu năm rồi mà chẳng khác được. Không biết nhớ chi, nhớ cái gì...chỉ biết rưng rưng lám...

      Xóa
    2. Mình cũng vậy đó.Cứ mỗi khi mùa đông về báo hiệu hết năm,báo hiệu Tết sắp đến là cứ thẫn thờ,thơ thẩn..Mình đã viết ra mấy câu "tự sự" như vầy nè:
      Trời đà trở lạnh sang Đông
      Cho lòng "viễn xứ" mỏi mong quê nhà
      Bao năm phiêu bạt trời xa
      Tình quê đất Mẹ chẳng nhòa trong tôi
      Nhớ thương,thương nhớ đầy vơi
      Hai quê-một chốn trọn đời suy tư...

      Xóa
    3. ƠO7!Lừa xong mình chia sẻ một bài thơ "tự sự" của mình cho bạn mà bạn xóa mất tiêu rùi hả?

      Xóa
    4. Đâu có? Mình không thấy bạn ơi!

      Xóa
    5. Vậy là blog của thym biết "ăn còm" rùi!Hic!Hôm bữa Thym cũng bảo viết reply cho mình dài rùi mất tiêu mừ!
      Mình đang chia sẻ là tâm tư của mấy người "viễn xứ" như tụi mình nó giống nhau ở cái khoản nhớ nhà,nhớ quê,nhớ cha,nhớ mẹ...nhớ đủ thứ...đấy.Hi..hi.
      Bởi vậy cứ mỗi khi Đông về báo hiệu Tết sắp đến là lòng mình lại nao nao:
      Trời đà trở lạnh sang đông
      Cho lòng viễn xứ mỏi mong quê nhà
      Bao năm phiêu bạt trời xa
      Tình quê đất Mẹ chẳng nhòa trong tôi
      Nhớ thương,thương nhớ đầy vơi
      Hai quê-một chốn trọn đới ưu tư!

      Xóa
    6. Cuối năm lãng đãng mây trôi
      Một dòng hai bến bẻ đôi giọt tình
      Nửa đành nắn lại riêng mình
      Nửa ngùi ngẫm đứng lặng thinh giữa dòng.

      Xóa
  5. "Có những dòng sông không trở lại bao giờ. Nhưng cũng có những dòng sông chẳng bao giờ đi ra biển rộng. Bởi những bến bờ câm lặng cứ cồn cào như tháng, như năm.
    Như một bến chờ...Như một chốn dừng chân.
    ..lặng lẽ trong đời."
    *
    Tản văn của Thym hay lắm, nó đằm, nó thẫm, nó ru hồn về xa ngái lãng du.
    ...Triền đê cỏ đã khô vàng
    Có người đi mãi chẳng sang bên này
    Bãi ngô lá cứ lắt lay
    Sao còn thảng thốt vơi đầy...đò ơi...
    Mình bắt đầu nghiện tản văn của bạn rồi đấy. Cứ giữ mãi như thế cho nó đằm cho nó thắm nhé Thym ơi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. KHÔNG THỂ; EM ƠI! GIỮA TRỜI XANH
      NẮNG MƯA, SƯƠNG GIÓ, CÁCH CHIM NON
      KHÔNG THỂ EM ƠI! GIỮA ĐẠI DƯƠNG SÓNG CẢ
      ĐÔI CÁNH TAY TRẦN...MỘT CHIẾC THUYỀN NAM...."

      TT,
      Đằm quá có khi đau
      Thắm quá có khi nhầu
      Thôi thì cứ lao xao
      Biết đâu còn níu gió...

      Xóa
    2. Xin người đừng níu gió
      Để bão tố trong tim
      Xin người đừng dìm gió
      Cho con diều tôi nghiêng...

      Xóa
    3. [youtube]http://youtu.be/Vmqlj9V1nDU[/youtube]

      Xóa
  6. Nặc danh02:25 21/1/13

    "Bắt giò" chị Thym, lịch đã hết từ rất lâu, sang cuốn khác từ rất lâu còn gì mà mỏng nữa???

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em gái bắt giò.
      Nhưng bật mí nhé, bên này người ta in lịch đến tận ngày 30 tết âm lịch. Và cũng bắt đầu bằng 1/01 dương lịch như bình thường. Có lẽ do đó là lịch in ở chùa. Người ta không tính đến ...lợi nhuận nhiều, em à.

      "Tờ lịch mỏng bay theo niềm ngóng đợi
      Một con đường vời vợi núi cùng sông..."

      Xóa
  7. Quê nội nàng đẹp quá !
    Mình nhớ, xưa kia lúc bà ngoại còn, mỗi lần về quê, sáng theo lũ em họ đi bắt cua, hái mồng tơi, thổi cơm bằng bếp rơm, mắt mũi giàn giụa, cay xè vì khói, tối cùng bọn chúng đi bắt đom đóm vì thời ấy quê mình chưa có điện. Muốn ăn que kem hay, xem phim màn chiếu ở chợ phải băng qua 2 cánh đồng ...
    Giờ thì mọi người đều tha phương ... chả còn mấy ai.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quê mình nghèo nhưng làng mình đẹp vì toàn lấy đá hộc về xếp lên. Trông van minh. Nhưng nghèo xơ nghèo xác, nghèo khạc ra tro nghèo ho ra bụi...
      Mình chỉ nhớ cái đói vàng mắt, nước mênh mông, ao toàn đỉa...Nhưng mà tình làng nghĩa xóm nó ấm áp lắm...Mình cũng từng đi xem phim bãi, rồi được một đoạn thì ngủ lăn rơi xuống ghế, báo hại mọi người cõng về...

      Xóa
    2. Mình ở HN, vài ba tuổi đã vào SG, thỉnh thoảng mới được về quê.
      Ừ thì quê nào chả nghèo ! Hồi í điện còn chả có, tuyền thắp đèn dầu, có năm thất mùa, cậu mợ, ông bà tớ còn phải đãi cả bông cỏ mà ăn ... thương lắm !
      Xem phim bãi mà có ghế là sang rồi, bọn này toàn ngồi ... dép á ! :P

      Xóa
  8. Dân cầu tõm nè ! Phù Thủy chả nhớ gì mấy về xứ sở này ra đi bé quá , chẳng có cơ hội quay về ... Hic hic ! Sâu lắng quá , nhớ nhà hả Thym !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cầu tõm đây...năm trước về cũng rồng rắn kéo nhau về thăm quê. Chả con mấy ai, mất mát tha hương cả...nhưng cảm xúc thì không thể quên được Mít à.

      Xóa
    2. TN à ! Mình post clip hong được ! Dọn rác hộ nhé ! Thks !

      Xóa
    3. [youtube]http://youtu.be/zLOWC5OWq00[/youtube]

      Xóa
    4. [youtube]http://youtu.be/X7bLtHSfZy8[ /youtube]

      Xóa
    5. Vẫn hong được TN ơi ! :((

      Xóa
    6. đó, mình dịch cái dấu cách ở cuối [ / thành [/ là nó ra ngay cái code khác. Chính thế mà mình k thể dán code hoàn chỉnh vào trong tiện ích.

      Mình không biết giải thích thế nào nhưng mình tin là bạn hỉu.

      Xóa
    7. [youtube]link youtube[ /youtube]
      bạn chỉ cần dịch cái dấu cách ở sau dấu ngoặc vuông tước phần /youtube] không cho nó cách ra, mà dính vào nhau, thế là được.
      Mình mà làm thế để minh họa, thì khi hiện ra còm nó lại ra cái code lạ hoắc như bạn thấy ở trên đó.

      Xóa
    8. Ka nên có dòng nhắc mọi người (ko để khoảng cách giữa [ và kí tự tiếp theo trong các thẻ tag) ở ngay trên cửa sổ comment

      Xóa
    9. Uh ! Hỉu luôn !
      Test nha ! Nếu vẫn hong được thì TN lại xóa nha !
      [youtube]http://youtu.be/X7bLtHSfZy8[/youtube]

      Xóa
  9. Chị khoái cau cm của em bên nhà phuthuy hatmit

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sao chị khoái mà không chém cho nó rôm rả hả chị. Mùa đông lạnh cần cái gì đó như rượu mạnh cho nó mấu! :P

      Xóa
    2. Chời khoái mà chị Vân sang đây mới phát biểu ! Hihi ! Sao chị không phát luôn bển cho bà con nhảy dựng ... ! Cho nó máooo , pà con điếc tai mới dzui á !

      Xóa
    3. [youtube]http://youtu.be/GansEbGLIXI[/youtube]

      Xóa
  10. [youtube]http://youtu.be/GWf4jUKXM6I[/youtube]

    Trả lờiXóa
  11. [youtube]http://youtu.be/36ixnrJDBCQ[/youtube]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ở bên Thym bớt lạnh chua Thym ? Tuyết còn rơi nhiều hông ?

      Xóa
    2. Ui, lạnh khiếp và tuyết rơi như bão

      Xóa
  12. [youtube]http://www.youtube.com/watch?v=h4WEmPzp2ew&feature=share&list=UUEWB25Ctn9HFXgdZVqweXLg[/youtube]

    Trả lờiXóa
  13. Nghe Thy than lạnh mà HB tui chẳng dám qua nhà com...
    Sợ Thy "cóng" thì khổ cả làng Blog ni.. hè hè hè...
    Thy diễn đạt văn tự trơn trôi hay quá! Cứ nhự trào tuôn mải miết không biết nơi nào dừng lại vậy!
    Ngưỡng mộ nè!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mải miết là hết biết
      Bến bờ nào dừng chân
      Ờ hờ bóng cố nhân
      Bên bờ sông loang lở... :((

      Xóa
  14. À, Thảo Nguyên ở nước ngoài, thế mà bấy lâu nau LB tưởng TN ở Quy NHơn, tuần mới ngọt ngào nghen.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thì coi TN vẫn ở Quy nhơn đi, có khác gì đâu bạn... Đằng nào thì cũng...xa!

      Chúc bạn đón tết thật vui với quê hương!

      Xóa
  15. ....Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ
    Nơi nào qua, lòng lại chẳng yêu thương?
    Khi ta ở,chỉ là nơi đất ở
    Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn!
    Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét
    Tình yêu ta như cánh kiến hoa vàng,
    Như xuân đến chim rừng lông trở biếc
    Tình yêu làm đất lạ hoá quê hương...

    Trích đoạn "Tiếng hát con tàu" của Chế Lan Viên
    Đọc bài này của Thy, MTV thấy da diết một nỗi nhớ quá. Gửi tặng Thym mấy câu thơ của Chế Lan Viên hi vọng sẽ dịu bớt trong Thy nỗi nhớ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Làm TN nhớ hơn thì có! :)
      cám ơn bạn nhiều, cuối năm vui nhé.

      Xóa
  16. Không ngờ TN nhớ SN của MO đó. Một người phụ nữ như TN xứng đáng hạnh phúc hơn mọi người nhưng... Tn lại quan tâm đến blog như vậy. Mo cũng hơi thắc mắc đó. Không cần giải đáp thắc mắc của Mo đâu nếu đó là niềm vui của Tn. Chúc nhiều may mắn hơn trong năm mới.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. TN không có kẻ thù, hay nói cách khác, người nào đó muốn trở thành kẻ thù của TN cũng hơi khó...vì TN sẽ không cho họ cơ hội đó.
      Thế giới ở đâu cũng ngập ngụa sắc mầu. Đâu nhất thiết phải bôi đen lên đó...?

      Xóa
    2. Sao gọi là bôi đen khi bản thân những thằng đó viết bài bôi đen xã hội. Người không có kẻ thù không phải là người hoàn thiện đâu. Chúa Giê su còn có kẻ thù đó. Vậy để MO này làm kẻ thù của TN mới được. Hi hi... Chuẩn bị nhé nếu Mo có viết bài chỉ trích thì cảm nhận xem thế nào.

      Xóa
    3. TN chả muốn có kẻ thù. Nhưng biết phân biệt người tốt xấu. Tốt thì gần mà xấu thì lánh đi cho nó lành....
      TN luôn lắng nghe mọi lời góp ý mà M.

      Xóa
Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang