NĂM NGƯỜI ĐÀN BÀ




Họ ngồi bên nhau, rất lâu. Hoàn toàn không có đàn ông. Năm người đàn bà, cô đơn hoặc đang muốn cô đơn, dù có người không cô độc.

PHỤC SINH



Phục sinh! Lễ hội mùa xuân
Mà sao trời đất châng vâng thế này!
Hoa xuân uống nắng mặt trời
Dưới trần vần vũ ai người buồn thiu.


MÙA CŨ





Mùa cũ! Mùa chi mà anh say?
Còn lưu với luyến lá thu bay
Bao nhiêu lá đã về trong gió
Để lại lòng ai nỗi quắt quay?.

ĐÀN ÔNG ÔI ĐÀN ÔNG!


Đàn bà ai cũng thế
Đều thích yêu bằng tai
Đàn ông đợi mỗi thế
Giỏi hứa, thế mới....tài!

NỖI BUỒN SA MẠC



Sa mạc xa xôi một miền xa
Nắng cát ngàn năm dội mái nhà
Mênh mông trảng nắng đìu hiu vắng
Tắt lụi bóng dài ai bước qua.

Gửi thi sĩ điên




Tặng Tiến "say" Berlin.

Anh đồ tỉnh, anh đồ say
To gan ghẹo nguyệt giữa ban ngày
Hùm thiêng còn thức, răng vừa rũa
Đá tảng còn nhay, há chi tay?

BÃO BIỂN




Hai ta chạy đua vào vòng yêu
Hành trang là hồn thơ huyền diệu.

ĐOẢN KHÚC THÁNG TƯ



"Tháng 3 ta, đã tưởng hạ lâu rồi

Bỗng bất chợt mùa đông quay trở lại"
-Thơ Bằng Việt-

Lòng đã tưởng mùa xuân về ngồn ngộn
Ý xuân tươi, cảnh sắc thật tình thơ
Hoa chưa nở mà hồn thơ náo nức
Mắt môi cười,ve vuốt nắng xuân mơ...
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang