TỰ HỌA



Là khi ta tuân phục những an bài

Ngạo nghễ vui để tìm buồn nơi váng cốc


Là khi ê hề những ân tình ẩm ướt

Chắc sẽ hồi sinh một rễ cây khô


Ai vẽ lên mắt mình một hoàng hôn cháy rực đam mê

Không biết giấu đi khát đòi của dòng nham hừng hực


Ừ thì thôi...

Nhỏ nốt giọt màu nóng bức

Khoanh một son buồn cây thập tự ta treo


Ừ thì thôi...

khóa bút,

miết thủng trời cao


Ai đó

vừa trầm mình trên mặt sông đã lặng.

_____

Ka
17022014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang