VIẾT BÊN MỘ MÌNH




Có còn không một mô đất vô danh
Cho ai đó thả chút tình sau cuối
Nhánh Oải Hương vắt mình quay quắt đợi
Tím không đành xa mãi để lãng quên...

Hay như mây phả ẩm mục vào sương
Ta theo nước nổi trôi ra biển lớn
Đã sinh ra trên đại dương sóng bạc
Trút tàn hơi không thể ở ao tù

Như phù du đâu đó giữa hư vô
Không hờn oán, không mang gì theo hết
Chuyến tầu vét chở tâm hồn nhẹ bấc
Theo cỏ hoa yên giấc biếc thu xanh

Sẽ là hoa tím dại đến mong manh
Trong làn hương một chiều hè nắng nhạt
Bướm hóa ngài thong dong về kiếp khác
Mặc nhân gian trong giấc mộng mê cuồng

Người ở đâu, phút cuối tiễn đưa không?
Bàn tay vẫy loạn ly từ kiếp trước
Vẫn lạc nhau phiêu bồng trong tâm thức
Hư vô rồi xin trả lại hư vô!

Chỉ còn đây xinh xắn một nấm mồ
Còn hay mất cũng hóa vào xác cỏ
Như loài chim suốt đời bay ngược gió
Chỉ một lần xếp cánh.
Thế là xong!

Những yêu thương giằng níu ngỡ trăm năm
Cũng đã mỏi. Cho phép mình ngơi nghỉ
Những trang viết chất chồng thêm mộng mị
Gió mang đi, xin đừng để chút gì!

Và cuối cùng, trên ga cuối từ ly
Ta tha thứ cho ta, cùng hết thảy
Không hoàn trả những nợ vay lỗ lãi
Không cần ai tha thiết! Chằng đeo bòng!

Ta thảnh thơi đi vào cõi hư không
Đã dự xong một phần chơi xuất sắc
Như đã sống một cuộc đời kiêu hãnh
Trên mộ xanh một nửa đã xây rồi...
---
Ka
26.06.2016
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên
Nhân nghĩ về cái chết của một người bạn.
P/s: Bài thơ tưởng đã không bao giờ tìm thấy và cũng khó viết lại được trong tâm thế thức tỉnh và trong chánh niệm. Cám ơn những người bạn yêu thơ Ka đã lưu giữ và tặng lại cho chính chủ.
Cám ơn tình người. Cám ơn thơ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang