VÔ ĐỀ NOVEMBER


Có một ngày người vội bỏ ta đi 
Lời từ biệt phơi bờ môi se ướt 
Những yêu thương như bàn tay níu trượt 
Một vùng yêu dồn dập dốc mê dài... 

Người bỏ đi đâu để hàng cây nắng sai 
Hàng nhớ cũ vào mùa nặng quả 
Con đò nhớ đậu hờ trên bến khổ 
Vật vờ sóng xô… 

Ngày ơi 
Người ơi 
Tóc xô mặt hồ 
Nước rụng 
Chiều như cơn lốc cuộn 
Đậu hờ trên khô vai… 

Biết là xa sẽ đổ nhớ lên người 
Oằn lưng cõng mỏi 
Áo xưa diệu vợi 
Khép tạ từ 
Để lá 
Một lần rơi… 

Phải thế không người ơi 
Mà đường chiều quá nhiều nắng lá 
Hoàng hôn rụng nung từng viên ngói vỡ 
Vạt rêu buồn chui qua kẽ tay…

Chiều ơi 
Mơ hồ vệt khói ngút dài 
Mỏng hờ sương trút 
Mưa Thu thả đêm vào ngực 
Vỡ toang một tiếng thở dài...

--- 
Ka 
06112015 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang