HOA BẤT TỬ



Chẳng hiểu sao ta lại nghĩ về hoa Bất tử
Phải vì hoa tên ngạo nghễ không em? 
Hay cái cách hoa đến bên ta kiêu ngạo thế 
Cứ tươi như không thể lụi tàn 

Chẳng biết có điều gì hay định mệnh kêu van 
Ta nặng lòng thương loài hoa Bất tử 
Hoa gai góc tự mình cong lên như men cứa 
Chẳng biết rũ mềm làm ngón tay đau... 

Những câu thơ tứa nắng đến nát nhầu 
Những nỗi buồn tận cùng theo định mệnh 
Những chông chênh suốt đời căng ngang số phận 
Có làm ta gục chết như hoa? 

Có làm ta héo rũ tự trong ta 
Hay như hoa, cứ vươn lên, kiêu hãnh! 
Hoa Bất tử khô từ khi chưa hé cánh 
Nên hoa cứ tươi ngay cả lúc lìa cành... 

Người sẽ bỏ ta như câu hát dở dang 
May mắn thế câu thơ còn ở lại...
Hoa Bất tử chết rồi cánh rung nỗi niềm khắc khoải 
Cả khi người không kịp đến bên ta... 
--- 
052015 
Ka

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang