TUYẾT ĐẦU MÙA

TUYẾT ĐẦU MÙA

Chợt thấy mình như bông tuyết đang rơi 
Sáng nay trên vườn nhà chọc thủng trời từng bông héo rụng 
Tuyết đợi điều gì suốt mùa đông câm bóng 
Gom nước một lần rụng trắng cả mái hiên? 

Tuyết ở đâu kia Giáng sinh xám tật nguyền 
Tự giấu mình vào tràng kinh Cựu Uớc
Mùa đông lạnh từng giọt kinh ngâm nước 
Lăn vô vi dọc theo số phận mình...

Mùa Đông đánh mất mình sau khóe mắt buồn tênh 
Nhẹ dạ quấn mình vào sợi tơ quá lứa 
Tằm nhả xong rồi, kén ơi đừng dệt nữa 
Ta quây áo cho ai khung cửi bỏ hoang rồi?

Nếu biết có hôm này đừng ép uổng lá rơi 
Để mùa Thu chín thêm nên vội vàng đi hối hả 
Tuyết không thể nhuộm trắng mình nên tuyết đổ 
Từng mảng trời lên nóc phố khô cong... 

Để sáng nay tuyết lạnh đến tê lòng 
Như khóe mắt thương vay ròng ròng từng bông tuyết lỏng 
Bến đời lạc giữa mùa Đông lạnh cóng 
Nhặt tuyết đầu mùa phủ kín vết thương nhau...
 --- 
Ka 
06012016 
Ngày tuyết đổ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang