NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẺ CON




NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẺ CON

Thơ: Thymianka Thảo Nguyên
(Kiều thị An Giang)

Ngờ nghệch em mật ngọt trái đời ai
Người đàn bà trẻ con nhặt gì sa mạc cát?
Muối đã nhạt mà biển rồi cũng cạn
Sao anh bước vào đời em?

Lại những vụn buồn miếng bánh chim ăn
Ta dốc vào nhau bụi vàng cổ tích
Pautopski bông hồng vàng lóe sắc
Bình minh mưa cháy rụn một mảng trời

Ngơ ngác đến cô đơn mải miết trong đời
Người đàn bà trẻ con ủ ngực mình vào cát
Cánh buồm đỏ hoàng hôn ẩm ướt
Ban mai rơi lặng chết trước sân nhà

Thôi đừng chan nhau đẫm ướt những tụng ca
Vì ta nợ nếu mai này ký ức...

Người đàn bà trong em bây giờ mới biết
Lớn khôn chưa - dại đã trót nhau rồi...
____
25042014
 Kiều Thị An Giang
"Ka là sự hòa hợp giữa một người đàn bà và một thiếu nữ.
 Người đàn bà trẻ con".

NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẺ CON


NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẺ CON

Thơ: Thymianka Thảo Thuyên
(Kiều thị An Giang)

Ngờ nghệch em mật ngọt trái đời ai
Người đàn bà trẻ con nhặt gì sa mạc cát?
Muối đã nhạt mà biển rồi cũng cạn
Sao anh bước vào đời em?

Lại những vụn buồn miếng bánh chim ăn
Ta dốc vào nhau bụi vàng cổ tích
Pautopski bông hồng vàng lóe sắc
Bình minh mưa cháy rụn một mảng trời

Ngơ ngác đến cô đơn mải miết trong đời
Người đàn bà trẻ con ủ ngực mình vào cát
Cánh buồm đỏ hoàng hôn ẩm ướt
Ban mai rơi lặng chết trước sân nhà

Thôi đừng chan nhau đẫm ướt những tụng ca
Vì ta nợ nếu mai này ký ức...

Người đàn bà trong em bây giờ mới biết
Lớn khôn chưa - dại đã trót nhau rồi...
____
25042014
 Kiều Thị An Giang

"Ka là sự hòa hợp giữa một người đàn bà và một thiếu nữ.
 Người đàn bà trẻ con"

NGƯỜI XƯA




Gọi nhau là người xưa 
Lòng nghiêng ly nước đổ 
Ngoài trời không có mưa 
Mắt mình cay sao đó... 

Mắt không nhìn mắt nữa 
Thấy gì như trống không 
Tấm khăn ta mua tặng 
Vẫn tươi đến nhói lòng 

Ngày còn vui hò hẹn 
Ta nhẹ dạ không đâu 
Em cười trọng ngấn lệ 
Đơn côi đến rũ nhầu 

Ta thương đời em bạc 
Ta ngùi ngẫm môi xinh 
Trao em bờ vai nhỏ 
Và hai chữ "chúng mình" 

Rồi như con chim nhỏ 
Chấp chới đến không ngờ 
Ta bỗng cù lao nhỏ 
Bên đời em chơ vơ 

Lột xác thành Thánh nữ 
Mặc tấm áo Nhân gian 
Em bay trong ảo ảnh 
Và mơ đến thiên đàng 

Ta ngại ngần đứng đó 
Thờ ơ đến vô can 
Mình đã xa nhau quá 
Trong rờn rợn bầy đàn 

Gọi nhau là người cũ 
Đưa buồn nốt đêm nay 
Chẳng mong gì gặp lại 
Vuốt tóc mình, mà say...
 --- 
Ka
08012016

TUYẾT ĐẦU MÙA



Chợt thấy mình như bông tuyết đang rơi
Sáng nay trên vườn nhà chọc thủng trời từng bông héo rụng
Tuyết đợi điều gì suốt mùa đông câm bóng
Gom nước một lần rụng trắng cả mái hiên?

Tuyết ở đâu kia Giáng sinh xám tật nguyền
Tự giấu mình vào tràng kinh Cựu ước
Mùa đông lạnh từng giọt kinh ngâm nước
Lăn vô vi dọc theo số phận mình...

Mùa đông đánh mất mình sau khóe mắt buồn tênh
Nhẹ dạ quấn mình vào sợi tơ quá lứa
Tằm nhả xong rồi, kén ơi đừng dệt nữa
Ta quây áo cho ai khung cửi bỏ hoang rồi?

Nếu biết có hôm này đừng ép uổng lá rơi
Để mùa thu chín thêm vội vàng đi hối hả
Tuyết không thể nhuộm trắng mình nên tuyết đổ
Từng mảng trời lên nóc phố khô cong...

Để sáng nay tuyết lạnh đến tê lòng
Như khóe mắt thương vay ròng ròng từng bông tuyết lỏng
Bến đời lạc giữa mùa đông lạnh cóng
Nhặt tuyết đầu mùa phủ kín vết thương nhau...
---
Ka06012016


Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang