NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG BÓNG ĐÊM




Người đàn bà đi ngang qua cuộc đời tôi
Người đàn bà nhìn xuyên qua số phận
Em linh cảm có điều gì day dứt
Có điều gì khắc khoải mãi về tôi?



Người đàn bà nắm trong tay nụ cười tôi
Nắm trong tay bình yên và nước mắt
Khoảnh khắc ấy có gì cay đắng
Tóc em ngang trong một sáng thu buồn.

Người đàn bà cùng tôi đi đến tận cùng
Cùng bước ngược về vùng ánh sáng
Em ôm cả một đại dương khát vọng
Đạp dưới chân hoang mạc lẫn sa bồi.

Người đàn bà lạc bước vào đời tôi
Rong rêu mãi để một lần kết trái
"Dưới chân nến là nơi tối nhất"
Chúa nghe chăng, em nào biết nguyện cầu!?

Người đàn bà đến cùng tận nguồn yêu
Đến cùng tận đam mê và say đắm
Em hoài thai trong một lần dâng hiến
Sinh ra tôi trong thù, hận, mê, cuồng.

Em là ai trong đời sống muộn phiền
Em kiêu hãnh cả đời tôi mắc nợ
Em đi rồi, tôi còn chi nữa
Cả yên bình, hạnh phúc, lẫn thương đau!

Em đừng đi, đừng bỏ lại đằng sau
Bao giông tố của cuộc tình chưa khép
Người đàn bà vo trong tay định mệnh
Em đi rồi, tôi hóa bóng đêm thôi!

Dẫu mai sau viên mãn một kiếp người
Ai nào biết chân trời kia em đến !
Người đàn bà đã bước vào số phận
Mãi song hành đến hết cuộc đời tôi!

Thymianka
(Bài viết đã được đăng trên Clb U30.com với bút danh Phan Anh)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang