ĐIỀU KỲ DIỆU




Chúng tôi sẽ nhớ mãi buổi Venissage ấy.... Berlin, mùa thu đã vào sâu với cái lạnh dưới 10 độ C. Cửa hàng hoa sực nức hoa tươi và ấm áp hẳn lên bởi những tà áo dập dìu của các nàng. Những ly vang sóng sánh, những nụ cười ăm ắp vô tư sau một ngày bận rộn...

Thứ 7, đất nước này được nghỉ nhưng chúng tôi không hề được nghỉ. Những doanh nghiệp nho nhỏ kết thúc một ngày cống hiến mệt mỏi cho nền kinh tế đang suy thoái, tranh thủ đến dự lễ ra mắt triển lãm tranh của nữ họa sĩ Schweiger. Trừ khách mời người Đức của họa sĩ, còn lại, chúng tôi áp đảo tình thế bởi những nhan sắc đang vào mùa chín ...tới.

L. tóc ngắn như con trai, nụ cười tỏa sáng trên làn da mịn. Với chiều cao lý tưởng, nàng làm chúng tôi phải thèm muốn bởi cái sức sống ngồn ngộn cùng giọng nói trong vắt như chuông.

H. ngược lại, bé nhỏ trong tấm váy trắng- mầu sắc nàng rất ưa dùng, bởi trông nàng giống một thiên thần. Thật vậy, da mặt nàng trắng như sứ mịn, một làn da hiếm có ở người hay thức đêm vì... mê hát. Còn nữa, đôi mắt ngơ ngác to tròn đủ để hớp hồn ngay cả những gã đàn ông bặm trợn nhất...

HL cũng xếp lại những âu lo để ùa theo chúng bạn. Nàng điềm đạm, giấu mình hơn nhưng nụ cười vẫn luôn nở trên môi...

H thì rõ ra người chị cả. Chị xăm xắn bầy biện, tỉa tót từng đĩa bánh tự tay chị mang đến, tới cái ly, cái thìa... Hôm nay, chị đặc biệt xinh đẹp, quyến rũ. Chúng tôi rỉ tai nhau, nhất định phải tìm ra nguyên cớ gì khiến chị đẹp lên một cách kỳ diệu. Điều gì khiến một phụ nữ độc thân trở nên long lanh, nếu không phải là... thần ái tình đã tiếm ngôi?

HH, rực rỡ trong tấm áo vàng, ồn ào vô tư ùa vào như cơn lốc. Đến rồi đi cũng như bão, để rồi tiếc ngẩn ngơ những tấm hình ít ỏi... Lần sau nhé, nàng hẹn cho đỡ cơn nghiền... ảnh.

MP, cô nhà báo trẻ nhất hồn nhiên ríu rít bên đám người già chưa chịu lên lão. NA cắm cúi quay phim, chụp ảnh, tác nghiệp như một tay phóng viên thực thụ có nghề. Để rồi tối đến, fb chẳng biết vào, ảnh chẳng biết gửi. Để chúng tôi cứ đợi mỏi mòn những tấm ảnh của một người đàn bà thông minh siêu quần mà... dốt đặc vi tính.

Gã H đến sớm nhất, hơn cả gia chủ. Cắm cúi dán lại sàn nhà, như bản tính lam làm cặm cụi đáng yêu vốn dĩ.

Lão Cú lại xăm xăm cái máy ảnh, ngây người ngắm đàn bướm ríu ran, ngẩn ngơ xuất khẩu thành vần: "Ở đâu ra lắm người đẹp đến thế này mà mình không được gặp nhỉ?".  Không những chúng tôi, mà tất cả đám nam nhân đang có mặt cùng cười phá lên ròn rã. Chuyện, toàn thứ quý hiếm, chứ lão tưởng hàng tồn kho phế phẩm đó hẳn?

Mặc kệ khách Tây trầm ngâm nhấp vang ngắm tranh thưởng thức từng bút pháp bố cục, chúng tôi ùa vào bếp. Nồi súp gà nóng hổi vừa thổi vừa ăn. Xôi sắn bở tơi...Trẻ con dúi vào màn hình vi tính chơi game như vẫn, vừa ăn, vừa hò hét cười nói từng chập...

Nàng đến sau cùng, mang vào phong tranh một vẻ sâu lắng đượm buồn khiến tôi như mọi khi, ngắm mãi không chán. Hôm nay, nàng quàng một chiếc khăn mầu trời ửng sáng trên nền đen của bộ trang phục. Trông nàng thật khả ái với những lọn tóc xoăn xõa trên vai, nụ cười dịu dàng tươi tắn nhưng mỏng, nhẹ như gió thổi qua....

Tôi ngắm nàng như thế, nhan sắc mỏng, nhẹ và đượm buồn xa vắng. Trên chiếc ghế dựa, dáng ngồi của nàng như một người mẫu làm lu mờ cả những bức họa trên tường.

- Em cứ ngồi yên đấy nhé! Để chị chụp ngay cái dáng này!- Tôi kêu lên, chộp vội cái pho tượng bằng xương bằng thịt vào khuôn hình. Đến cả chục kiểu vẫn chưa ưng...

Có lẽ chưa bao giờ tôi bi cuốn hút bởi một nhan sắc đến nỗi loay hoay chụp cho được chỉ một tư thế. Phải, nàng đẹp hơn nhiều... Liêu trai, diễm lệ, hay thần giao cách cảm? Tôi nào đâu biết... Giây phút ấy, tấm hình ấy, kỷ niệm ấy... đã là một dấu ấn đẹp đẽ nhất cho chúng tôi, bạn bè, những người yêu quý nàng.


Cho nàng...

Lâu lắm mới lại có một lần vui đến thế. Chúng tôi bàn cho kỳ Venissage tới, cho lễ Noen cùng nhau trong phòng tranh...

Vâng, nhưng...!!!


Chỉ ba hôm sau cái ngày tuyệt vời đó, nàng đã phải nhập viện vì một điều ngỡ như trò đùa của tạo hóa.

Vân ơi, sao lại thế này?
Ông Trời ơi, sao lại bất công đến thế?

Vân ơi, nếu có thể cầu nguyện, thì chúng ta đang cầu nguyện đây.
Nhất định, chúng ta đang cầu nguyện. Không phải chỉ cho em, mà cho tất cả chúng ta, những người không đủ sức chịu nỗi đau rời xa....

Chúng ta đang cầu nguyện. Cuộc đời đẹp quá em ơi, còn bao nhiêu việc cần làm, còn bao dự định dở dang. Còn những đứa con, chúng cần biết bao vòng tay người mẹ.

Còn những đợt triển lãm tranh, những chuyến du ngoạn, bọn chị sẽ thế nào nếu vắng em?

Chúng ta cầu nguyện, cho những người đang yêu nhau sẽ bên nhau mãi mãi. Và những người chưa bao giờ thực sự sống, hãy sống thật bởi chúng ta còn may mắn được yêu thương.

Điều kỳ diệu nhất của cuộc sống không phải là chúng ta chờ đợi cái điều kỳ diệu ấy nó đến như thế nào.

Mà là, chúng ta đang sống như thế nào. 

23112013

P/s: Khi tôi viết những dòng này, thì nàng đang bắt đầu bước vào đợt xạ trị đầu tiên. Để chiến đấu với căn bệnh ung thư phổi di căn giai đoạn cuối. Tế bào ung thư đã lan vào gan, chèn vào xương, cổ...
Chúng tôi, và tất cả những người có tâm nguyện, đang cầu nguyện cho em!

Khi bài viết này được đăng trên fb, dù tồn tại mười giờ đồng hồ, nó đã đạt tới một lượng truy cập và comments chóng mặt. Cả những người chưa một lần gặp em, cũng nhắn tin hỏi tôi về bệnh tình và tinh thần của em. Đó không chỉ là tình cảm, thâm tình dành cho riêng em. Mà cho tất cả những người đang may mắn mạnh khỏe...

Cố lên, Vân nhé. 

4 nhận xét:

  1. Người ta khó tránh được định mệnh phải không Thym?
    Được sống trong chờ đợi cũng là một hạnh phúc Thym nhỉ?
    Sợ nhất là sống không biết đợi cái gì, không có cái gì để đợi.
    Tre biết bạn của Thym dù thế vẫn đang đợi Thym mỗi ngày. Phải không? Cầu cho cô ấy được có nhiều những phút nhẹ lòng...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Q không biết Cầu Tre là ai !
      Q không biết Cầu Tre đong đưa được bao lâu nữa.
      Nhưng Q thấy CT sụt sùi khi đọc bài của Thy rồi đó nha.
      Ước gì mỗi lần sang nhà Thy thấy mỗi lá Tre giống như là đôi tai của a Trâu SM để Q vuốt ve, an ủi và và véo tai. :((

      Xóa
  2. Hương thơm ở trọ làn da
    Em qua ngần ấy phong ba có còn. .

    Dẫu biết đời vô thường, mà mình lại vô thần nhưng cũng muốn chia sẻ lời cầu nguyện cùng Thym và Vân. .

    Trả lờiXóa
  3. Q thường lặng lẽ sang nhà Thymianka, đọc và xem từ lâu, từ ánh mắt đến đôi môi mọng và rộng hơn nữa là .vành nón đỏ thắm. Ngày càng làm cho Q ngạc nhiên với chuyện thời sự của Phạm thị Hoài và điều kỳ diệu sẽ may mắn đến với Vân....
    Thymianka và OX có về thăm lại ngôi nhà ngói màu đỏ bên bờ Nhuệ Giang thêm lần nào nữa không ? ( câu hỏi này Q hơi tò mò đấy nhé) .

    Trả lờiXóa
Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang