MẢNH MÔI EM



Mảnh môi em gác lại ngày hối hả
Để mây hờn đuổi gió đứng bên đường
Mùi nắng chiều rấm rứt tóc mây hương
Cho anh đắm dưới hoàng hôn vừa chợp

Em yêu ơi đêm đã về trơn mượt
Ta đâu cần ánh sáng của màu đêm
Khuôn trăng đầy hơi thở ngậm sương quen
Anh chết đuối  dưới vòm hoa kiều mỵ

Chẳng còn gì ngoài những lời tình lụy
Kiếp luân hổi tuôn chảy dưới làn da
Quyện vào nhau trong tan chảy băng hà
Cho ta ngất trên đỉnh chờ mê hoặc

Ngón chân em vương triều chưa khai quật
Ta van đòi nô lệ của tình say
Trong âm thanh tột đỉnh dưới đọa đầy
Ta được chết trong một lần hạnh phúc

Mảnh môi mềm như một vầng nham thạch
Nung hồn anh tan chảy nhỏ thành dòng
Hoa đã tàn còn bỏng rẫy tro than 

Trên tơi tả xác hoa hồng ngọt lịm...
-----
Ka
20052014



6 nhận xét:

  1. Hello chị :) Bài thơ hay, em thik :)

    Trả lờiXóa
  2. Lâu lắm rồi chẳng thấy chia sẻ từ Nàng.
    Nàng trốn hay nàng rẽ lối?

    Trả lờiXóa
  3. Rất lâu, mình hôm nay ghé đọc thơ và đã bị ...rất thích

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hôm lâu lâu vào nhà bạn và thấy blog của bạn đã đóng!
      Tưởng không gặp lại! :)

      Xóa
Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang