NGÀY TRỞ VỀ



Ngày ta về tất cả đều đã khác
Sưa không thơm không trắng trước sân nhà
Con chó nhỏ rụng lông nằm thiêm thiếp
Nắng rơi đầy trên mái cũ nhà ta

Mẹ đổ hết nhọc nhằn lên tóc cước
Cha giả vờ không vồ vập nàng Ba
Chỉ bậc cửa hình như không giấu được
Níu chân ta vấp ngã vỡ òa...

Ôi tất cả không có gì khác cả
Chỉ mình ta đôi mắt bớt trong veo
Quê hương đó vẫn từng đêm lá rụng
Kỷ niệm chồng lên lớp cũ thêm nhiều...

Ta sẽ gọi chừng dăm ba đứa bạn
Hẹn hò nhau nơi quán cũ hàn huyên
Vẫn "mày tao" mà nghe như đắng ngực
Tóc mày sao bạc thế. Mắt rưng rưng...

Sẽ sáng sáng xách mình ra quán xá
Ngắm hoàng hôn trên phố cũ đang rơi
Sẽ tĩnh lặng trong dòng đời náo nhiệt
Để nghe lòng đắm lại tháng năm trôi...

Muốn tìm lại một mảnh hồn đã rụng
Trên cuộc người lăn mãi vẫn chưa thôi
Mà lạ quá chỉ thấy toàn mộng mị
Như sáng nay ươn ướt đến rã rời...

Rồi vồ vập ta lần từng con số
Lặng nghe lòng hai tiếng gọi: Mẹ ơi
Bao bão tố dường như tan hết cả
Một bình yên len lén đến đến bên Người...

---
Ka
18042015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang