TRO CỦA HOA HỒNG



TRO CỦA HOA HỒNG



Nếu ngày xưa Ralph không đến Vatican
Chúng ta sẽ không nhặt được tiếng chim trong khu vườn đầy gai nhọn hoắt
Những ân tình biến thành cây thập ác
Xuyên ngực trần nứt rạn cả tiềm tin


Nhưng em ơi chúng ta rất đỗi kiêu căng
Chỉ nhận ra mình khi người quay bước
Để lại nơi đây những sóng hương vô thức
Sương tan rồi
Người phiêu dạt nơi đâu?

Tro của hoa hồng. Tro của niềm đau
Gai đâm lút không làm ta chảy máu
Nhưng tàn lửa ngún đi niềm vui giả tạo
Và tàn tro che khuất nụ cười

Chỉ mai đây khi chúng ta chết đi rồi
Hoa không còn hương
Gai hồng không cào ta rớm máu
Tiếng chim hót vỡ tan lồng ngực thanh tân kiêu ngạo
Ta hồi sinh trong xác của hoa hồng.
----
Ka
25.2.2019
#thymiankathảonguyên

ĐÀN ÔNG ĐÍCH THỰC



ĐÀN ÔNG ĐÍCH THỰC



Em chẳng làm thơ tình nữa đâu
Xin buông phím, tắt đèn, xóa tên mình trên cửa sổ
Treo tấm biển "cấm làm phiền" lên tay nắm sứ
Anh không biết đọc sao mà quấy nhiễu em hoài?


Ừ thì làm thơ
Đa đoan
Quyến rũ
Liêu trai như đêm bão khan
Dụ những con thiêu thân lao vào đợi đến phiên mình được chết
Anh muốn gì khi đổ thêm dầu vào ngọn đuốc
Bùng cháy tro tàn?

Người làm thơ mắc chứng ho kinh niên
Chữa làm sao cho dứt
Ông trời ác bắt mang nhiều nghiệp lực
Thuốc uống xong rồi mật ngọt chảy đầy môi

Người đàn ông của em ơi!
Xin đứng từ xa mà ngó
Đứng dưới đường mà trông
Đỉnh dốc cao nhất thiết phải đi vòng
Đừng trèo cao coi chừng mỏi cổ

Nếu còn có kiếp sau xin anh đừng gieo gió
Nếu không chuẩn bị căng buồm
Muốn cùng em đi đến tận cùng
Phải bắt đầu học làm người đàn ông đích thực.
....
Ka
26.2.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

Ảnh minh họa mượn trên trang Music for You.

BUỒN



BUỒN

Khi anh buồn em chẳng giúp gì đâu
Đừng gắp nỗi buồn trong anh bỏ sang tay người khác
Em ác!
(Tất nhiên!)
Đàn bà chưa bao giờ thôi khao khát
Được ác một lần mà dìm chểt đời nhau...

Khi anh buồn nhất định phải đong sầu
Bằng can
Bằng bình
Rót sầu vào chai mà lắc
Xin hãy múc cạn nỗi buồn đừng dạ thưa khoan nhặt
Kẻ không biết buồn sao nhận mặt niềm vui?

Buồn nốt đêm nay và buồn nốt chỗ này thôi
Có gì mới đâu mà mai mang buồn ra buồn tiếp?
Hãy đổ nỗi buồn của anh vào đại dương đang trào tung sóng bạc
Cát ở nơi này sẽ hút cạn buồn anh.
----
Ka
18.2.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

HUỆ



HUỆ

Trở về nhà sau cơn bão lúc nửa đêm
Tất cả đã thiếp đi chỉ mình em còn thức
Màu trắng mê hồn như mẩu trăng rơi vụt qua trước mặt
Ta chạm vào thảng thốt một mùi hương


Hạnh phúc ở rất xa em gần đến hoang đường
Se sẽ nhả mùi thơm day dứt quá
Dịu dàng thế mà ta, ta nỡ tệ
Chối từ nhau dù chẳng thể yêu người...

Em chờ ta bạc bẽo suốt cuộc chơi
Uổng phí một đời hoa trong trắng
Những bông nõn rơi trên sàn cô quạnh
Em nghĩ gì khi dâng hiến kẻ vô tri?

Đêm tươi nồng đôi môi của tình si
Nhưng đã muộn...
Chỉ hồn em để lại
Huệ đã trút hơi tàn bàn tay xơ xác với
Gọi tên nhau
Sao em chẳng quay về?
....
Ka
21.2.2O19
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

HÀ NỘI KHÔNG CÓ MÙA ĐÔNG



HÀ NỘI KHÔNG CÓ MÙA ĐÔNG



Hà nội mùa này lạnh lắm phải không anh
Những cây bàng mùa Đông gồng mình đắp cho đời vài ba cuống lá
Màu đỏ vụt qua như vệt son xa lạ
Quệt trên môi nồng mộng mị bóng hình nhau

Hà nội mùa này phố Phái đã phai màu
Hương cốm non phà vào giữa đêm mùa Đông ẩm ướt
Mùi ngô nướng ấm ran cơn mưa phùn sắc ngọt
Bàn tay hong khô đôi má chưa chồng

Giá Hà nội không có mùa Đông
Em sẽ gửi nhờ anh nỗi buồn đêm, rất lạnh...
Anh sẽ là đốm nắng vàng tươi trên phố vắng
Một chút cũng là nhau...
Pha loãng tiếng chuông lòng.
...
Ka
21.2.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

Tĩnh vật




Những bông Mohn rất cũ
Nằm ngoan trong góc phòng
Màu loang từng cánh đỏ
Đêm qua vừa bôi xong

Hoa còn thương nhớ cỏ
Nhưng đoạn tuyệt cánh đồng
Cánh bầm bầm máu ứa
Trên chiếc bình khô cong

Sáng nay người rũ nắng
Mang phơi ngoài Ban-công
Giật mình tưởng hoa nở
Giữa một ngày mùa Đông

Hận người vừa gieo bão
Đổ vào trong nắng hồng
Ta đành buộc hoa lại
Trên màu toan hãi hùng

Ta sẽ gom cả gió
Ta sẽ che cả trời
Mà sao ta không thể
Làm hoa tươi nữa rồi!
----
05112018
Ka
##ThymiankaThảoNguyên
#KiềuthịAnGiang

Tình




Chẳng đau nào bằng nỗi đau mất nước
Đau hơn ngàn lần anh mất em
Nhưng nước là của chung đâu phải mình anh thua cuộc
Anh mất em âm thầm đâu dám kêu than?

Không vết chém nào sâu đến tận tâm can
Mà tất cả máu trong anh đều ngừng chảy
Anh đâm ngập tim mình bằng lưỡi dao em vừa trao đấy
Để được gào to lên cho vỡ nỗi đau tình.
...
Ka
05.11.2018
#KiềuthịAnGiang
#ThymiankaThảoNguyên

TÓC


Đã đôi lần ta muốn thôi không cắt tóc
Nhưng giận ta lười biếng tóc quên dài
Tóc cũng nợ ta một lời xin lỗi
Không mọc cho người mà để vuột qua tay

Tóc của ngày xưa quá lâu rồi không biết đến bờ vai
Ta phải dựa vai người để tìm hơi ấm
Nhưng vay mượn cũng đến ngày đáo hạn
Sợi nhớ mang về sợi tóc lại cho đi...

Tóc hoang vu mắc cạn giữa xuân thì
Người có thương ta vuốt ve từng sợi mỏng
Đêm trăng khuyết tóc rụng đầy ngực rỗng
Người bỏ đi.
Chỉ tại tóc thương nhầm!

Tóc như đời xơ xác một cõi tình
Cứ đôi tháng một lần ngậm ngùi chia tay với tóc
Người góa phụ chốt then lòng mình thắp hương nhìn tóc mọc
Tiết hạnh khả phong nuôi tóc để thờ chồng!

Tóc đa tình một đoạn cũng đành không
Nên ta ngông nghênh vung vãi ân tình,
Ta cắt tóc!
Tóc biếng mọc. Vai trống hờn quay quắt
Còn ai đưa vai để tóc lại mau dài?
....
06.11.2018
Ka
#ThymiankaThảoNguyên #KiềuthịAnGiang

CHÍN




Thu chín quá sẽ rụng
Trăng chín quá hết tròn
Ta chờ nhau đến độ
Vỡ một lời thề non

Con đò cần bến đỗ
Vào đến tầm môi ngon
Ăn nhau đêm nhật nguyệt
Khít khịt lần trao hôn

Em chín đến nồng nẫu
Nằm lệch một đêm suông
Cơm sôi đành rút lửa
Tan tành một thuyền hương.
....
Ka
8.11.2018

CÓ CÒN MÙA ĐÔNG?





Đã bắt đầu những cơn mưa phùn Hà Nội
Hà Nội lập Đông. Hà Nội chuyển gió mùa


Trở về sau một chuyến đi xa
Chiếc di động vẫn cài check in thời tiết
Màn hình lóe lên hình giọt nước
Ngày mai nơi ấy có mưa...

Hà Nội mùa này đâu vắng những cơn mưa
Lá bàng đầu Đông đỏ bầm màu gạch chín
Sấu đã rụng vắng tanh đường Hoàng Diệu
Đường Thanh Niên chẳng có thanh niên ngồi?

Em áo nâu sồng gánh hương cốm sờn vai
Chị chở cúc Họa Mi trên xe đạp cũ
Sen đã lụi xám nâu trước mùa mưa lũ
Chú ve sầu xé giọng gọi tình ơi...!

Ta xa nhau quá lâu rồi...
Gốc xà cừ ngày chung đôi vụng về đôi vết khắc
Ba sáu phố phường có còn rao hương bán Lược
Nửa đêm xứ người vẫn khát tiếng rao đêm!

Hà Nội mùa này đã vào Đông chưa em
Mẹ đã phơi chăn mền đợi gió Mùa Đông Bắc
Em nâu trầm vệt son hoang đàng chồng lên nét mực
Thành phố mùa nào chẳng có mùa Đông?

Biết là viển vông vẫn đắng ngắt trong lòng
Nói cho nhau nghe đi,
Có còn Hà Nội?
Hồ Gươm mất gươm rồi,
Ta vẫn đợi
Sông núi linh thiêng kiếm báu lại quay về!
...
Ka
15.11.2018

VIẾT BÊN MỘ MÌNH




Có còn không một mô đất vô danh
Cho ai đó thả chút tình sau cuối
Nhánh Oải Hương vắt mình quay quắt đợi
Tím không đành xa mãi để lãng quên...

Hay như mây phả ẩm mục vào sương
Ta theo nước nổi trôi ra biển lớn
Đã sinh ra trên đại dương sóng bạc
Trút tàn hơi không thể ở ao tù

Như phù du đâu đó giữa hư vô
Không hờn oán, không mang gì theo hết
Chuyến tầu vét chở tâm hồn nhẹ bấc
Theo cỏ hoa yên giấc biếc thu xanh

Sẽ là hoa tím dại đến mong manh
Trong làn hương một chiều hè nắng nhạt
Bướm hóa ngài thong dong về kiếp khác
Mặc nhân gian trong giấc mộng mê cuồng

Người ở đâu, phút cuối tiễn đưa không?
Bàn tay vẫy loạn ly từ kiếp trước
Vẫn lạc nhau phiêu bồng trong tâm thức
Hư vô rồi xin trả lại hư vô!

Chỉ còn đây xinh xắn một nấm mồ
Còn hay mất cũng hóa vào xác cỏ
Như loài chim suốt đời bay ngược gió
Chỉ một lần xếp cánh.
Thế là xong!

Những yêu thương giằng níu ngỡ trăm năm
Cũng đã mỏi. Cho phép mình ngơi nghỉ
Những trang viết chất chồng thêm mộng mị
Gió mang đi, xin đừng để chút gì!

Và cuối cùng, trên ga cuối từ ly
Ta tha thứ cho ta, cùng hết thảy
Không hoàn trả những nợ vay lỗ lãi
Không cần ai tha thiết! Chằng đeo bòng!

Ta thảnh thơi đi vào cõi hư không
Đã dự xong một phần chơi xuất sắc
Như đã sống một cuộc đời kiêu hãnh
Trên mộ xanh một nửa đã xây rồi...
---
Ka
26.06.2016
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên
Nhân nghĩ về cái chết của một người bạn.
P/s: Bài thơ tưởng đã không bao giờ tìm thấy và cũng khó viết lại được trong tâm thế thức tỉnh và trong chánh niệm. Cám ơn những người bạn yêu thơ Ka đã lưu giữ và tặng lại cho chính chủ.
Cám ơn tình người. Cám ơn thơ!

KHÔNG ĐỀ CHỒNG




Chồng chết
Cô ấy lấy nick của chồng để che đi thân phận
Đi lấy chồng là xóa mất tên mình thời bay bổng
Xuân chưa tàn đã mãn cuộc khan duyên

Mỗi người đàn bà đều sinh ra từ hai dẻ sườn đàn ông
Nên cứ tìm đàn ông để chui vào nương nhờ hơi ấm
Không có chồng cuộc đời lạnh lắm
Không biết những may mắn còn chồng nhận biết hay không?

Chị ấy vẫn còn là một giai nhân
Dù sắp đánh rơi một gàu nhan sắc
Căn phòng nhỏ có chiếc giường đôi rất rộng
Ôm ấp gì cho bớt quạnh mùa Đông?

Những người đàn bà đi qua số phận hãi hùng
Không ồn ào dù bình yên hay đổ vỡ
Đêm dài lạnh chăn xô về hai nửa
Có biết tự ủi an khi thiếu một tấm chồng?

Thôi thì hai mẩu xương sườn đi lạc nhau suốt cuộc long đong
Hãy biết tìm nhau đừng khước từ tác hợp
Hạnh phúc là gì nếu non cao và biển lộng
Ta đẩy tim mình xuống vực của yêu thương?

Hạnh phúc là bên nhau rất đỗi bình thường
Nhắc nhau ngày mai trời mùa Đông bắt đầu trở lạnh
Thôi đừng níu hơi chồng bằng nick name đã quạnh
Để đêm đêm không nằm lệch một bên giường.
----
Ka
2017
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên
Bài thơ thất lạc.

LẼ RA...




Lẽ ra sáng nay trời mưa.
Radio chiều qua vừa thông báo thế
Cô phát thanh viên giọng tươi như lời ca bật khẽ
Nói về mưa mà khúc khích giấu nụ buồn

Có gì khác đâu ngày mai thế gian ngập nước trời tuôn
Em sẽ vờ quên mang dù để đôi vai trần nhờ mưa mướt mát
Khi môi má có nước nhòa rửa trôi điều gì mặn chát
Không ai biết mình đang khóc dưới trời mưa

Mặc kệ cô phát thanh viên báo mưa vẫn khúc khích như đùa
Sáng nay trời ngang nhiên vỡ òa vô vàn chùm nắng
Những thỏi bạc hào hoa vuốt ve bờ môi se đắng
Thoa mật hồng lên khô khát chờ hôn

Lẽ ra mưa
và lẽ ra có thể rất đang buồn
Thay vì lừa dối nhau người chan thương yêu vào tận cùng tỉnh thức
Khi vô minh chất chồng thêm nghiệp chướng
Ta buông tay để tựa lại lòng mình

Hái đóa hoa lòng nở nắng giữa hồi sinh
Hong khô tâm mình mặc trời mưa hay nắng
Dòng sông mật chảy tràn qua tĩnh lặng
Nhận ra mình là nắng giữa trời giông...
...
Ka
2016
Bài thơ đi lạc
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

NỤ HÔN




Thêm chút mưa phùn. Mùa Đông cũng như ta
Dịu dàng, đa tình, ướt át...
Mùa Giáng Sinh thứ bao nhiêu ta lỡ hẹn
Đếm chi nhiều tóc lẫn với trời sương...

Không kìm nổi lòng mình nhặt nụ hôn cô gái bỏ quên
Trên bông hồng tỏ tình của người ta trên bến xe Bus
Hoa hồng giập nên nụ hôn văng mất
Trên môi xa vừa rụng một cánh hồng

Trôi về đâu những cơn mưa rũ mềm
Cứ giục nhau cuống cuồng rảo bước
Vội làm gì khi mà trước mặt
Cũng chỉ mưa thôi
Lệch cả mái đầu

Chỉ có hoa hồng chẳng chịu chờ lâu
Nụ hôn trong mưa đã vội vàng phai dấu
Kẻ ăn trộm tình yêu môi loang vệt máu
Cứa nụ hôn lạnh ngắt bởi gai hồng.
....
Ka
10.12.2018
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

TÁO CHíN




Táo đêm qua đã rụng kín sân nhà
Màu đỏ vỡ toang như mặt trời sắp tắt
Nếu mùi táo không thơm một dòng sông đầy mật
Gót trần ai xéo giập lối đi về

Hoa táo tháng Ba mới đó đã sang Hè
Lặng lẽ quên mình nên người dưng, nào biết
Đến xương rồng còn cắm chân đi tìm đất
Nhưng vô hồn. Cát chỉ lặng câm thôi!

Táo trĩu cành thơm cháy đỏ cục than cời
Leo lét mãi nhưng tim đèn đã lụi
Chín đến nẫu chua nồng dòng lệ tủi
Yếm đào loang thèn lẹn vệt chuông chùa

Thôi đành buông...
Những trái táo tròn vo
Tự ném giập mình tan hoang trên mặt đất
Mà sao ta không đành giẫm lên những mặt trời ngã sấp
Dưới chân mình bỏng rãy, một mùa Đông.
...
Ka
17.12.2018
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

Lục bát dở hơi



Mùa này lá đã trút rơi
Ai ngăn được lá. Trời ơi...
Lá vàng

Mùa này mưa rất sẽ sàng
Hình như mưa cũng nhẹ nhàng. Sợ đau...

Vì sao mưa biết thương nhau
Mà ta chỉ biết cấu vào tim sâu?

Hôm qua nắng lướt qua đầu
Một tia nắng mỏng. Lần đầu trúng mưa

Cầu vồng đã bợt màu chưa
Mà toan ai rách dột mưa cầu vồng

Chiều nay má đã phai nồng
Chiều nay Thu ngã vào lòng mùaThu...
---
Ka
2018
Hôm nay lục rác trong laptop, tự nhiên thấy mấy câu thơ dở hơi này, không nhớ làm khi nào nữa. :)

BẾP CỦA MẸ





Bếp của mẹ không có tiện nghi
Nấu bữa cơm nào mắt cũng cay sè như sắp khóc
Than tổ ong lấm lem cả mùa hè nóng nực
Con loay hoay không biết cách nhóm lò

Bếp của mẹ trên căn gác buồn so
Bốn mươi bậc cầu thang mấy năm rồi con không còn được đếm
Những xoáy ốc như bão giông trên đôi vai gồng gánh
Hạnh phúc cuối cùng là hết nợ trần gian!?

Muốn dành một buổi chiều nấu cho mẹ bữa cơm ngon
Chỉ là nồi cơm tý hon vừa chín tới
Cả đời rau dưa xanh lòng vẫn vàng con mắt khói
Miếng ngon cuối đời biết mẹ thích gì không?

Trong những căn bếp tiện nghi những buổi tiệc tùng
Ta có nhớ về căn bếp buồn so như cuộc đời của mẹ
Tuổi Kỷ Mão lấm lưng từ tấm bé
Đến cuối đời còn lụi cụi bếp tổ ong...!

Khói lam chiều nơi thành phố xa xăm
Sao mà nhớ căn bếp đơn sơ của mẹ
Cay mắt thế
Con thầm kêu se sẽ
Mẹ ơi, gượm nhé,
Đợi con về...
...
Ka
28.12.2018 #KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

EM ĐỪNG...



Em đừng viết những vần thơ ly biệt
Như dòng mưa nhỏ dột thế gian này
Để sáng nay cây Sồi đông thức giấc
Hoa trái mùa đau nhói một bàn tay...

Trời vặn gió trở mình làm bão đổ
Một giọt sương lăn dọc sống lưng gầy
Ta vừa lúc đường đời đang rất vội
Em lại đòi ta trả thứ không vay!

Không biển báo không người canh tốc độ
Đường ta đi đã tưởng suốt đời nhau
Sao em nỡ bắt ta dừng đột ngột
Khi mới vừa liễu lĩnh chạm cuộc yêu!

Thôi tình ạ!
Biển "Cấm vào" đã đỏ 🚫🚫🚫
Hãy chờ anh gài số đợi đi lùi
Dẫu không thể thoái lui dù kiệt sức
Vẫn cùng em check lại vé khứ hồi!

Em cứ viết những dòng thơ cuồng nộ
Những suối tình cuồn cuộn dẫn mình đi
Đừng nghiệt ngã đoạn tình nhau nữa nhé
Đường ta đi cỏ mọc lại xanh rì...
....
27.4.2018
Ka
#kiềuthịangiang
#thymiankathảonguyên
#emđừng

TUỔI CŨ


Em lần trên tuổi cũ
Hơi ấm thời gian đi
Chỉ còn đôi phút nữa
Là hết một xuân thì

Em già đi? Có lẽ
Mắt rồi hết dao cau
Môi rồi thôi thắp lửa
Hồn rồi hết chênh chao

Tuổi đầy như bóng nắng
Rơi mãi vào hư hao
Tay gom hồn nhiên gửi
Về dĩ vãng ngọt ngào

Em rồi như suối vắng
Cạn mất nguồn trên cao
Anh có còn thăm lại
Bến sông xưa cuộn trào?
...
Ka
2014

VỀ NHÀ



Sẽ có ngày sau cơn bão đi hoang
Ta trở về nhà úp mặt mình lên bậc cửa
Muốn hôn lên dấu chân trần một thời lầm lỡ
Tự xé vụn mình như xé một tờ rơi


Trở về nhà sau những cuộc rong chơi
Hành trang cuối cùng là trái tim quá nhiều vết nứt
Gieo yêu thương mà đầu tư toàn nơi cạn khô nguồn nước
Cày nát trái tim mình mầm sống chẳng hồi sinh

Thắp một ngọn đèn đã lụi bấc trong đêm
Sưởi ấm ngôi nhà lục tìm niềm tin đánh mất
Ai cũng có một con đường để đi-
Một con đường mang ta về tới đích
Những kẻ đa mang luôn phải đi vòng!

Trở về nhà thôi!
Tấm thân mệt lắm rồi!
Ngoài kia có gì vui đâu mà bỏ đi lần nữa
Đèn vẫn cháy dẫu tim đèn không bùng lên quầng lửa
Vẫn chừa nhau một lối,
Để quay về.
....
Ka
08012019
#ThymiankaThảoNguyên #KiềuthịAnGiang

BUÔNG




Biết là xa nhau trái tim ta sẽ đau
Đau như tự tay cầm dao khứa lên tay mình nhiều vết cứa
Mà sao ta không thể đi bên nhau được nữa
Rã một trời xanh...

Mình xa nhau thật rồi phải không anh
Người yêu hôm nay sẽ trở thành người yêu cũ
Xóa một cái tên trong đời đâu chỉ là xóa đi nỗi nhớ
Đã hằn sâu...

Biết là đau bây giờ và đau đến tận ngày sau
Vẫn muốn buông tay trả nhau về quá khứ
Quên một người đôi khi là điều khó khăn tưởng chừng không thể cố
Xé vụn mình để đắp mộ ngày vui

Mình trả nhau về dĩ vãng đi thôi
Trả về niềm vui
Trả về nỗi sợ
Ngay bắt đầu yêu thương cũng biết là lầm lỡ
Thì trách gì nhau sao ta phải đi vòng!

Nếu còn có ngày sau xin đừng nữa những chờ mong
Đừng cố kéo nhau vào trò chơi mang tên Tình Ái
Buông tay em ra đi dẫu chia ly có làm ta tê dại
Cố quên một người
Mà ta vẫn
Còn thương...
----
Ka
11.01.2019
#ThymiankaThảoNguyên #KiềuthịAnGiang

(Cho những chia ly)

CHỮ





Ta dại dột quẳng mình vào chảo thơ sùng sục
Ninh chín nhừ con chữ chẳng hồi sinh
Cơn đau cắt ngang lồng ngực
Một khối si tình đã di căn!

Chạy cuống cuồng đàn chữ chơi trò ú tim
Lột khỏi mình những ngoặc đơn, ngoặc kép
Ta trích dẫn một vài câu ăn năn của người đi trước
Đàn thơ như cá ốm, chê mồi!

Trong chảo đời ùng ục ngụp sôi
Ta thảng thốt vớt lên vài ba khúc chữ
Chúng vô hồn trong tay ta, đến độ
Chảy loang như giọt lệ tình

Nếu ái ân là hạnh phúc. Sau cùng
Thì nhà ga đã không còn hom hem vài ba tên hành khất
Và bố thí là ủi an duy nhất
Không nhận về. Nhưng nhất thiết phải cho đi!
....
Ka
14.12.2018
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

VỀ MỘT ĐƯỜNG RAY CŨ



Ta trượt mất nhau rồi phải không em
Cứ tưởng song hành mà lạc nhau vào phút cuối
Cứ tưởng trầu cay thành cổ tích xưa diệu vợi
Gieo bình minh mà gặt cả hoàng hôn


Cứ tưởng có nhau là lỗi rẽ sau cùng
Là buộc vào đời nhau sợi dây số phận
Cứ tưởng yêu người là nhận về hạnh phúc
Yêu thương rất nhiều nhưng nhận những niềm đau!

Mình mất nhau rồi không khác được đâu
Như con tàu mất ghi lạc vào vùng đất cấm
Lối quay về đường ray đã mục
Mà biển xa không thấy hải đăng chờ

Luyến tiếc?
Chờ mong?
Oán trách?
Nghi ngờ!
Ta chỉ ước thời gian quay trở lại
Không phải để nói những điều em nghe đến nhàm như dòng sông khước từ bờ bãi
Nhưng có những điều ta nhất định sẽ không làm!

Chỉ để cho riêng mình trong kho báu tuổi thanh xuân
Trái tim từng bị em cào đến xước
Đường rộng lắm làm sao em biết được
Có một người đằng đẵng đứng trông em.
....
Ka
11.11.2018

MẤT



Có một ngày hoa đắt hơn son môi
Ta muốn nhận mà người nhầm địa chỉ
Xót những ngày mua hoang bán phí
Gặt chưa xong mùa đã bỏ hoang rồi!

Thương sắc hồng như nốt nhạc vui mời
Nụ hôn ấy vừa chạm vào đã mất
Người vụt đến chưa kịp thành ảo ảnh
Sau cơn mưa còn lại mảnh cầu vồng

Người cắt tim mình đổi một triệu đóa hồng nhung
Cả bức họa chưa đặt tên. Cả bảng màu hạnh phúc
Ta nông nổi vuột tay đánh mất
Tìm ta trong một triệu đóa hồng!

Chỉ một thôi
Mà tất cả
Hóa hư không!
Hoa đã bỏ bình thiêng sau lần ấy
Từ nhan sắc chối từ đi mãi mãi
Một bông hồng,
Ai còn tặng ta không?
....
Ka
26.1.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

Tha hương





Chiều cuối năm tuyết muốn rơi cũng ngại
Sợ trắng trời làm nghẽn lộc đào non
Trong giá rét mùa Xuân hình như đã
Theo môi em nhấp một ngụm thiên đàng...


Đừng đi, em! Mùa Xuân
Xin hãy chờ trước cửa
Son thoa rồi hãy chờ ta hành lễ
Tiếng chuông xa lăn dọc phố nhà thờ

Tết ở nơi này niềm an ủi phỉnh phờ
Len lén đến
Vội vàng đi, ai biết?
Mùi pháo nổ phai rồi trong ký ức
Tóc pha màu thương thế, cố hương ơi!

Tết của người ta hay dĩ vãng qua rồi
Xa đến thế cứ ngỡ là không tới
Mà lạ thế hình như trên mái ngói
Có chút gì như vồng khói cay cay...

Mẹ cầu xin điều gì trong giá rét chiều nay
Con gà trống ngậm bông hồng trên sân thượng
Mẹ có nhắc tên đâu mà sao con nóng ruột
Biết cất vào đâu nỗi nhớ kẻ tha hương?
----
Ka
Mùng một Tết.
#thymiankathảonguyên
#kiềuthịangiang
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang