Đốt hết, đem buồn vào khói say
Mình anh lạc phách ở nơi này
Tre xanh gai góc đời khinh bạc
Chữ TÌNH vun mãi vẫn trắng tay .
Bỗng nhiên ngao ngán chả thiết gì
Nhớ NGƯỜI, mà nhớ để làm chi
Tri âm đền nghĩa tình Tri ngộ
Chỉ thấy chia ly, chả thấy gì .
Ơ kìa !Sao bảo không buồn nữa
Mà ở đâu ta ? Buồn vẫn về
Ba bốn lần quen, ba bốn hẹn,
Buồn vẫn chung thân, buồn não nề .
Không lẽ can trường bao tháng năm
Bấy nhiêu sương gió chẳng ngã lòng
Tay không gom cả giang sơn được
Mà vẫn TÌNH riêng với lạnh lùng .
Làm nốt ly này nữa là xong
Đêm nay chắc ngủ khỏi buông mùng
Măt cay hay là cay đắng thế
Nhớ nhà ?
Nhớ má ?
Nhớ tri âm?
2010
Thymianka
http://youtu.be/03h3_9uTxK4
Trả lờiXóaĐốt hết đi em ! Đốt đi em !
Trả lờiXóaĐốt cho tàn lụi vụn từng đêm
Đốt ta cháy hết tan thành gió
Ngang dọc giữa trời uống mây em.
*
Uống nữa đi em ! Uống uống thêm
Uống cho khô chén mỏng môi mềm
Này ly nhung nhớ ly tình hận
Trời đất bung biêng chết vì thèm.
*
Khốn nạn tưởng say thì khó chứ
Yêu mà mượn rượu có như không
Thà làm thằng Cuội ôm Nguyệt lẻ
Còn hơn thân gió dựa mây bồng.
*
Rượu cháy bỏng môi được mấy đêm ?
Cháy tính bỏng dạ chắc muôn năm
Việc gì phải rượu cho thêm khổ !
Uống đến bao giờ cạn mà xong !!!???...
*
Dở tỉnh dở say dở dang lòng
Dở mây dở gió dở tầng không
Nhà tôi... nhà tớ... nhà nào nữa ?...
Biết ở nhà ai ? Để mà mong ?...
...Phen này Bà lão đi buôn nhớ, ai mua điên tớ bán điên cho ?...Comment thế này chắc Thym ghét mình đến tận cùng đây ? Kệ chứ ! Không ghét thì làm sao biết thực hư nhỉ. Mà kẻ ghét người đàn bà nhất, là kẻ đã từng yêu người đàn ấy nhiều nhất đấy.
http://youtu.be/6gQxJODpKK4
XóaThơ anh càng gần đây càng nhuyễn với rất nhiều tứ lạ.
XóaThật sự thích bài thơ này. Cám ơn anh rất nhiều!
http://www.youtube.com/watch?v=Rwqm2Qb_xKk
Trả lờiXóaLời Nguyện Cầu của tình yêu
Trả lờiXóaTình yêu như lưỡi dao sắc nhọn
Đâm vào tim khơi lại vết thương xưa
Tôi nhủ lòng, xin đừng yêu nữa
Cô đơn rồi cũng sẽ chết trong tôi.
Nhưng rồi một ngày em bước lạc vào tôi
Bỏ lại câu thơ nhuộm cả trời cô độc
Bằng màu của đêm lẫn màu của tóc
Thao thiết gọi lời của thảo nguyên xanh
Cô đơn nơi tôi
Vỡ òa …thác lũ
Dòng sông em mang bao đều quyến rũ
Khi chúng mình xót xa …
Để nhận ra nhau
Tình mong manh
Đường cách ngăn
Yêu thương ngỡ ngàng không lối
Thơ rơi từng cánh mỏng tàn phai …
Gió đau mình vẫy vùng giông tố
Đêm trở mình gọi mãi cơn say
Tôi cuồng điên dâng hiến khấn cầu
Người ơi người xin chớ dối gian
Mưa bỗng về lạc lối
Nhạt nhòa nước mắt rơi
Thảo nguyên xanh xoay vần lốc xoáy
Mang dấu yêu đi trọn một kiếp người
Trời ngã xuống dòng sông yên ắng
Đêm chết rồi một ngọn gió si mê
Giữa thảo nguyên cháy bừng ngọn lửa
Lời nguyện cầu cũng hóa tàn tro