Nắng đã tắt trên vòm trời đơn độc
Mưa hạ về ào ạt bão hoa rơi
Thành phố lạ nép mình trong bí ẩn
Cửa sổ nào vẫn sáng ở phòng tôi.
Lá xanh rờn quệt nỗi nhở khôn nguôi
Sách đã gấp sau một ngày oi bức
Còn quá sớm để chìm vào thao thức
Đã nên khuya nếu mới lại chuyến đò ?
Tôi là ai mà bề bộn âu lo
Từng trang viết, tháng ngày không yên ả
Mầu mực thắm, trang giấy vàng suồng sã
Nói hay cười cũng vô ích như nhau !
Chồng bản thảo ngơ ngác dưới đáy sâu
Ngỡ đã biết, mà có gì để viết !
Vẫn trái tim, bạn đường không biết mệt
Em vì ai, đập mãi chẳng yên bình !
Mưa vô tư dội xuống gột ưu phiền
Mưa tàn nhẫn trôi sạch màu son phấn
Sẽ trở về hồn nhiên như buổi sớm
Giữa bao la-tôi - trẻ nhỏ trần truồng!
Những ý nghĩ oi nồng, ngột ngạt bão dông
Đợi mưa xuống cựa mầm thành quả chín
Lá đẫm nước, long lanh mầu môi tím
Trăng êm đềm......
Đêm sẽ gọi bình nguyên ....
Thym 2006
(Bài viết đã được đăng trên clbU30.com dưới bút danh VHH)
http://youtu.be/fNBA_l4pMBQ
Trả lờiXóa