VỀ MỘT ĐƯỜNG RAY CŨ



VỀ MỘT ĐƯỜNG RAY CŨ

Ta trượt mất nhau rồi phải không em
Cứ tưởng song hành mà lạc nhau vào phút cuối
Cứ tưởng trầu cay thành cổ tích xưa diệu vợi
Gieo bình minh mà gặt cả hoàng hôn


Cứ tưởng có nhau là lỗi rẽ sau cùng
Là buộc vào đời nhau sợi dây số phận
Cứ tưởng yêu người là nhận về hạnh phúc
Yêu thương rất nhiều nhưng nhận những niềm đau!

Mình mất nhau rồi không khác được đâu
Như con tàu mất ghi lạc vào vùng đất cấm
Lối quay về đường ray đã mục
Mà biển xa không thấy hải đăng chờ

Luyến tiếc?
Chờ mong?
Oán trách?
Nghi ngờ!
Ta chỉ ước thời gian quay trở lại
Không phải để nói những điều em nghe đến nhàm như dòng sông khước từ bờ bãi
Nhưng có những điều ta nhất định sẽ không làm!

Chỉ để cho riêng mình trong kho báu tuổi thanh xuân
Trái tim từng bị em cào đến xước
Đường rộng lắm làm sao em biết được
Có một người đằng đẵng đứng trông em.
....
Ka
11.11.2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang