Nàng đã đến trong những ngày rất vội
Phá vỡ trong ta nhịp sống đời thường
Kẻ dạn dầy nay bỗng đáng thương
Cứ lúng túng như chàng trai mới lớn.
Nàng dịu dàng ánh nhìn mơn trớn
Những vui buồn lẫn lộn chẳng đâu
Cho ta nao nao như thủa ban đầu
Thơ nảy lộc trên cuộc đời khô héo.
Sau cái vẻ phớt đời những vần thơ trong trẻo
Như tự hồn nàng rót đầy trong ta
Ta với nàng vẫn mãi cách xa
Sau gặp gỡ là ngàn năm ly biệt.
Nghĩ đến nàng thơ thôi thúc viết
Chả biết nàng có nhận ra không?
Nàng trở về ân ái bên chồng
Bỏ ta lại với thơ và gió...
Yêu là gì?
Ta với nàng chẳng rõ
Nàng vẫn khát khao
Ta vẫn mong chờ..
(B. Hòa viết tặng 07.03)
Thông minh đâu có thể làm gì?
Mỗi một con đường, một lối điThông minh nàng nói lời đa nghĩa
Để kẻ...thông minh chẳng biết chi!
NGHE EM HÁT TÌNH CA**
Nàng cứ nhẹ nhàng, cứ thế thôi
Buông lơi câu hát giữa lưng trời
Để lòng lữ khách ngây ngây ngất
Thả hồn lên mãi cõi chơi vơi.
Đừng cố tình trêu mãi nàng ơi!
Phải duyên thì cứ nói nên lời
Xin đừng đùa rỡn hồn lữ khách
Để chàng đâu đớn lúc vào xuân.
Chồi non lộc biếc nở đầy sân
Khắp nơi bừng sống sức thanh tân
Riêng hồn lữ khách trong ảo mộng
Cứ ngỡ mùa xuân buốt trong lòng.
Tiếc thương người ấy đã có chồng
Câu hát vô tình giữa tầng không
Cho hồn lữ khách vơ vẩn mãi
Với mỗi tình câm...
không
vẫn không....
BĐH-Berlin (viết tặng Thym )
(**Lời của gió)
NÀNG
Trả lờiXóaoOo
Tôi vẫn làm thơ, vẫn ngắm hoa
Hoa tươi rạng rỡ khắp căn nhà
Thơ cứa hồn tôi thành từng khúc
Khúc buồn vứt lẫn với khúc vui.
Rồi một ngày kia nàng tới chơi
Tả tơi gió bụi giữa trần đời
Nàng nhặt khúc buồn đem chôn hết
Để lại lòng tôi những khúc vui.
.........
Berlin, BĐH
http://youtu.be/naMvjLLAlH0
XóaNỗi buồn nàng đã trả tôi
XóaTôi đành phải trả niềm vui cho nàng.
Tôi lại làm thơ lại ngắm hoa
Hoa mua ở chợ cắm vào nhà
Chưng được vài ngày hoa rời rả
Tôi đành ngốc nghếch đi trồng hoa.
Trồng hoa mới biết khổ như là...
Trái gió trở trời hoa ủ rũ
Đủ sương đủ nắng mới mượt mà
Ấy thề chăm hoài chẳng thấy hoa.
Chán cái sự trồng thơ lại ra
Thơ bay tứ tán khắp cả nhà
Nhặt lên chỉ thấy buồn vênh váo:
Tôi đây do chính ngài sinh ra.
Ước gì nỗi buồn là ngọc là ngà
Tôi sẽ quét nhà gom lại bán ra
Có ai mua buồn không vậy hả?
Thì tôi sẽ thành tỷ phú đô la.!
Đô la chưa có tôi ở nhà
Tôi lại làm thơ lại trồng hoa
Bao giờ hoa nở tôi đem đổi
Đổi chút niềm vui ở nhà nàng
https://lh6.googleusercontent.com/-OxaFKTGYdoQ/UVoCzN4YT7I/AAAAAAAAM4k/O5GK3nsv00I/s450/zmoNHvY.gif
XóaHOA DẠI
Trả lờiXóaoOo
Nơi tôi sống có rất nhiều hoa dại
(Và tôi thì cũng đã hết ngốc đâu!)
Hoa ngây thơ ước giữ thật lâu
Sắc xanh thẳm của bầu trời tháng 9.
Tôi bỗng nhớ những trái đời ngọt lịm
Đã bao lấn trong khoảng với tầm tay
Nhưng tôi mơ trong trẻo không mây
Và ngoảnh mặt với những gì đã có!
Hôm nay đây lặng nhìn bông hoa nhỏ
Tôi thấy mình có lẽ cũng như hoa
Hoa dại khờ mơ trời thẳm sao xa
Tận cuối đời mới biết thương màu tím.
ooooooooô
http://youtu.be/TAhSlBozVFQ
LAU SẬY
XóaNơi tôi sống có rất nhiều lau sậy
(Giữa đêm khuya lay lắt tiếng tiêu sầu!)
Kết nắng sương phơ phất gọi nhau
Trổ sắc màu nhàn nhạt cả trời tháng 9.
Tôi vẫn nhớ những ngày mưa tím
Lau sậy vật vờ tay vội nắm lấy tay
Sợ cơn mưa lật mình theo gió mây
Đạp lau sậy ngã nghiêng đời vụn vỡ
Bỗng chiều nay em ngắt cành lau nhỏ
Vung vẩy gọi mời môi chúm chím nở hoa
Cành lau sậy gãy lìa bay thật xa
Em hờn dỗi nụ cười trên môi tắt lịm
Đời lau sậy mỏng manh dễ đổ
Nên suốt đời lay lắt tiếng tiêu sầu
Lìa khỏi bầy lau sậy biết về đâu?...
http://www.youtube.com/watch?v=dUEOeCGmhMM
Xóahttp://www.youtube.com/watch?v=P5QgDYqrO8U
Trả lờiXóaYêu là chết trong lòng một tí
Trả lờiXóaRồi âm thầm cầm lá ra bờ sông ... Hic hic !
Mụ này khoái "yêu" ở bờ sông ! Chắc là ... gió mát ... ! :D ! Bắt chước TN cừi nhe ... nanh !
Xóađính chính jup: nguyên tác là bờ biển :))
Xóa[color="gold"]Yêu là gì?
XóaTa với nàng chẳng rõ
Nàng vẫn khát khao
Ta vẫn mong chờ..[/color]
yêu là gì
có chi mà chẳng rõ
nàng khát khao
sao ko đến bờ ao
--
bờ ao: thêm một lựa chọn, ngoài bờ biển, bờ sông :d
[color="gold"] Thông minh đâu có thể làm gì?
XóaMỗi một con đường, một lối đi
Thông minh nàng nói lời đa nghĩa
Để kẻ...thông minh chẳng biết chi![/color]
thông minh sao chẳng để mần chi ?
biết nơi đến, tìm đúng đường đi
thông minh ko nói lời vô nghĩa
biết khi nào .. ko cần nói chi
:d
THƠ YÊU TẶNG HAI EM MÍT ỚT CỦA ANH CÀ
Xóa"Đố ai định nghĩa được chữ yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều"***
Anh xé tặng em đôi tờ báo
Thấy anh hào phóng thế là yêu! :D
Em cứ hỏi anh, sao lại yêu
Cầu ao gió mát, cá lao nhao
Gió đưa lồng lộng miền sông nước
Hai đứa thi nhau thả...cái ào! =))
Mít ơi nàng muốn yêu kiểu gì?
Quận công, gò, tõm, cái chi chi?
Thời buổi khó khăn tìm giấy lộn
Tặng nàng lá chuối, gớm, mấy khi? :D
Ớt yêu, ta đã chết nàng rùi
Phải duyên, sức mấy ta cũng chơi
Ra đồng ra bãi ta mặc sức
Hai đứa vịnh thơ thả lên trời. :D
Bùa yêu đầy bụng đến quặn đau
Ấm úc đến kỳ...chịu thế nầu
Yêu thế suốt đời ta yêu nữa
Cầu tõm ta về với trăng sao... =))
....
***Thơ cụ Riệu
:)) :)) :)) hiểu ý tui ! há há há ! Dách cả mỏ !
XóaTHÔNG MINH
XóaCụ ơi!
Ai nói với cụ chưa:
Thông minh là cái tội!
Trời vốn rất công bằng:
Nên mới cho hai con mắt biết nói
Và nhõn một cái mồm để nghe thôi! :D
Cụ và ta chẳng cần nói chi nhiều lời
Bởi thông mình cần chi phái nói
Cho nên ta mới nheo con mắt trái
Nhìn đời bằng nửa con còn lại.
Một nửa con ngước nhìn lên cao mãi
Nửa con cho mình. Chả bao giờ nhìn nghiêng.
Thông minh ư? vốn cái tính giời cho ***
Muốn khùng điên mà điên chẳng nổi
Tôi khật khưỡng nửa đời say mất lối
Nên nhìn đời bằng nửa con mắt thôi!
Thông minh để làm gì? Hỡi ta ơi!
Nheo con mắt để cuộc đời bồng bềnh sương khói
Thấy thế thái nhân tình
những bóng ma cười nói
Một cõi riêng ai vụng dại học đòi.
Cụ Khùng.
Tôi cũng biến cuộc rong chơi
Thành thú vui nơi dương gian trần thế
Tắm gội mười năm đủ sạch đời dâu bể
Nợ trăm năm tấc đất hóa rạch ròi.
Bụi trần hồng lụi lầm lấm láp khóe môi
Ngạo với dương gian một tiếng cười ròn giã
Thông minh cụ vội vàng Từ Thức ngủ
Sang dốc chiều chớp mắt nhẩn nha tôi!
....
Tặng cụ K.
..................
***Kiều- "Thông minh vốn sẵn tính giời"
tắm gội hơn mười năm
Xóabụi hồng chưa gột sạch
đêm đêm vẫn nhìn vách
chờ đợi một bóng hình
muốn lên cô phong đỉnh
cất một tiếng cười dài
e cười chưa thành tiếng
đã lạnh buốt hình hài
ừ thế thái nhân tình
những bóng ma cười nói
cứ say say tỉnh tỉnh
thoáng chốc đã dốc chiều ..
bài thơ re-com của Ka chắc viết vội - nhìn từ viết sai chính tả, với lại câu cú nhiu chổ còn lủng củng thì biết, và cũng có ý đùa cợt nữa, nhưng vẫn có những câu xuất thần, những tứ lạ - tất nhiên ko ít những cái sáo hihi.
XóaDù sao cũng khen joi :d =D>
Trong bài tra lời anh dùng lại một số từ .. lười ko ghi rõ, nhưng đọc cũng biết :d
tks bài thơ tặng
Haha, thơ cụ hay quá, thế mà bấy lâu nay giấu nghề!
XóaBữa nay tui làm cái việc lộn ngược là bình thơ cụ. Ok salem?
tắm gội hơn mười năm
bụi hồng chưa gột sạch
đêm đêm vẫn nhìn vách
chờ đợi một bóng hình
Mười năm tắm gội, tui và cụ đều mượn ý của cụ Trịnh nhỉ.( Lạy Chúa)
Nhưng đêm đêm cụ nhìn vách để làm chi vậy? Hóa ra là để..."chờ đọi một bóng hình". Chắc ...ngừơi về từ nghìn trùng, cỡ...bóng ma , hay cố nhân...chi chi đó nhỉ :D
muốn lên cô phong đỉnh
cất một tiếng cười dài
e cười chưa thành tiếng
đã lạnh buốt hình hài
ở đây có cái tui không hiểu, mong cụ giải thích. Đó là từ "cô phong đỉnh", tui hiểu theo nghĩa đen thô thiển là đỉnh của ngọn gió cô độc, tít trên cao. có đúng không cụ?
Mà nếu thế, sao phải lên đến tận cô phong đỉnh mới cất tiếng cười dài? Cụ sợ cười ở bên hiên nhà, bên ao sen hồ cá hòn non bộ nó không đã, không nhã? Hay không có tri kỷ cho cụ cái sảng khoái của một triết nhân?
Vậy thì, cái lạnh buốt của cụ, là cái bất tri kỷ bất duy mỹ, chứ không phải cái bất đắc chí của một quân tử.
Và như thế, có thể hiểu, cái "chờ đợi một bóng hình" của cụ ở khổ thơ thứ nhất ỏ đây chắc chắn phải là một...tri bỉ, tri kỷ. Và không nhất thiết không phải là một...hồng nhan. :D
Thế thái nhân tình, mấy ai đau đời mà không từng đau về nó. Nhưng để coi nó là những bóng ma, tức là ta đã vượt lên trên cái hệ lụy can cớ của nó để mà dốc hết càn khôn mà sống vậy.
cứ say say tỉnh tỉnh
thoáng chốc đã dốc chiều ..
Say tỉnh, tỉnh say...cái ngật ngưỡng của kẻ sĩ...say được đâu dễ mà dễ gì có thể say. Dốc chiều đã lửng...
Say đi cụ. Cớ gì không say chứ...
Không phải say để tìm quên của kẻ muốn tìm quên trong cơn say. Cái say của kẻ đã đi qua dốc chiều, nó đượm nồng và vì thế, tự nó quên hết những thế thái nhân tình. Say thế, tôi cũng thèm đó, thưa cụ!
bài thơ re-com của Ka chắc viết vội - nhìn từ viết sai chính tả, với lại câu cú nhiu chổ còn lủng củng thì biết, và cũng có ý đùa cợt nữa, nhưng vẫn có những câu xuất thần, những tứ lạ - tất nhiên ko ít những cái sáo hihi
XóaBài trên em tếu táo, với lại thơ kiểu đó em chả bao giờ có đủ cảm xúc để làm cho ra hồn...Nên anh mắng em chịu liền.
Nhưng sáo chỗ nào nhỉ, nói em nghe. Em học anh truy đến cùng, không cho chúng nó thoát. :D
Mới cả chỗ nào sai chính tả anh? Em đoán anh nói chỗ nào rồi. Có khi đó là chủ ý của em? Ví như câu Mắt nói, mồm nghe...
Sai chính tả: [color="gold"]ròn giã[/color] -> giòn giã
Xóaqui tắc:
r- ko láy với d-, gi-
r- chỉ láy với r-, b-, c- (k-) rả rích, cập rập, bứt rứt.
Vụ này với vụ dấu diếm coi như 1 đều nhé. :d
sáo
- ý sáo: nhìn đời bằng nửa con mắt, ngạo với nhân gian một nụ cười.
Những ý này người ta nói hoài rồi, nếu muốn dùng lại mà ko sáo thì phải làm thế nào đó để .. ko sáo :d. Chứ bê nguyên ý này thì sáo.
- lời sáo: các (cụm) từ cuộc đời bồng bềnh sương khói, cuộc rong chơi, dương gian trần thế, dâu bể, Bụi trần hồng là sáo, nếu ko làm mới nó đi bằng cách nào đấy.
Ví dụ [color="gold"]Thấy thế thái nhân tình
những bóng ma cười nói[/color]
cụm từ thế thái nhân tình sáo, nhưng nhờ đi với câu tiếp theo làm nó lạ đi, ko còn sáo mà hay.
Ngoài ra còn
ăn gian: [color="gold"]Kiều - "Thông minh vốn sẵn tính giời"[/color] :d
Cảm ơn Ka đọc mấy câu thơ và có lời bình. Xin được thưa mấy lời
Xóa- [color="gold"]Chắc ...ngừơi về từ nghìn trùng, cỡ...bóng ma , hay cố nhân...chi chi đó nhỉ[/color]
Chính xác. Nhìn lên vách mà chờ thì chỉ có bóng mình, hoặc bóng ai đó trong trí nhớ.
Và vì vậy nên mới nói bụi hồng chưa gột sạch - rũ được bụi thì đã ko còn thấy cô đơn
[color="gold"]muốn lên cô phong đỉnh
cất một tiếng cười dài[/color]
Đoạn này để trả lời câu Ngạo với dương gian một tiếng cười ròn giã. Cũng muốn lắm, nhưng e chưa đủ để có thể ngạo đời, vì như đã nói, mình đã rũ được đâu, đã vượt lên nó được đâu ?
[color="gold"]cô phong đỉnh[/color] là mượn từ bài thơ của thiền sư Không Lộ:
Hữu thời trực thướng cô phong đỉnh
Trường khiếu nhất thanh hàn thái hư
có người dịch
Có khi chót vót đầu non quạnh
Một tiếng cười vang lạnh cả trời!
Trả lời câu hỏi của Ka rồi nhé, còn khen thơ hay với lại kẻ sĩ gì gì đấy thì cho anh xin :d
Cám ơn đại K đã tận tình bắt lỗi.
XóaCó lần em đã nói với ai đó, từ khi đại K đọc và bình thơ Ka, em đã có được những bài viết hay(kể cả tản văn!Vì nấu cho một vi khách sành ăn, bỗng nhiên ta muốn trổ tài để ..được khen. Và nếu không được khen thì cũng hy vọng không bị...bắt lỗi. (Ngay cả trong trường hợp nếu vị khách đó không ăn cũnng vẫn khiến đầu bếp...có ý thức hơn! :)
Em bây giờ đỡ sai lỗi chính tả rất nhiều cũng nhờ những chỉ bảo tận tình của bạn bè đó anh. Cám ơn anh ạ.
Theo hai câu thơ anh dẫn ở trên thì cô phong đỉnh ở đây là đầu non quạnh hả anh? Đỉnh là đỉnh núi. Nhưng sao còn có phong? Phong theo em hiểu là gió. Hay là "kín" theo nghĩa là "phong kín"?
Ngoài ra còn
ăn gian: Kiều - "Thông minh vốn sẵn tính giời"
hi, anh không cho em An Gian à? Kiều viết vậy mà, đâu phải em...An Gian?
[color="gold"]Phong[/color] chữ Hán có nhiều nghĩa (chữ Hán viết khác nhau): đẹp, gió, con ong, cây phong, bệnh phong,.. , và chỏm núi
XóaThông minh vốn sẵn tính trời Nguyễn Du tả Thúy Kiều, đâu tả Kiều thị .. ? Nếu tả Kiều thị hẳn ND đã không chỉ viết thế :))
tks Ka không tự ái hay giận dỗi .. thích thơ, văn Ka nên bắt lỗi cho vui thôi. Như rượu ngon thì phải khề khà :d
đâu tả Kiều thị .. ? Nếu tả Kiều thị hẳn ND đã không chỉ viết thế
XóaTả Kiều thị chắc ông bị ném đá đủ xây mấy cái vạn lý trường thành! :D
Comment trong ngày Lễ phục sinh (Easter Sunday):
Trả lờiXóaYêu là trái tim mang đinh câu rút
Câu rút rồi yêu ấy cất vào đâu ?
Phục sinh đấy sống mà như đã chết.
Yêu là gì ? Là chết một lần thôi...
Comment cho ngày Cá tháng tư:
- EM YÊU ANH
- ANH KHÔNG BIẾT...
http://www.youtube.com/watch?v=AaaYuW1ctvY
Xóahttps://lh4.googleusercontent.com/-fPe1zNb0jQQ/UVoF1sbtI5I/AAAAAAAAM7I/9cyqOhn5jiw/s400/%D9%85%D9%84%D8%A7%D9%83%D9%85%D8%A9+%D9%82%D8%B7%D8%B7.gif
XóaMèo Thym nghịch nó vừa vừa thôi nhé. Cười đến đứt thắt lưng vì cảnh này.
XóaCảm ơn nhiều.
.
Hi, em cũng cười ngất vì con ranh con đanh đá. Lại còn mặt mũi rất trinh trọng nữa. :D
XóaYêu là rủ nhau kê dép ngồi tán gẫu
Trả lờiXóaĐứng lên rồi lấy dép của anh luôn !
Anh ăn cắp tim em còn chả tiếc
XóaXá gì đôi dép cũ đã sờn.
Thảo nguyên xanh với trời chiều yên ả
Trả lờiXóaTiếng yêu nào chợt ngã giữa lòng đau
Yêu là gì !? Chỉ có thế thôi sao ?
Đêm vụn vỡ bờ môi trao thắm thiết
Yêu để rồi khóc bao chiều ly biệt
Biết không em ? Yêu chỉ để điên cuồng
Lại cũng một màu đen nhưng đầy dẫy yêu đương . Ngày mới vui Thảo Nguyên nhé
Thảo Nguyên buồn chiều lên. Dòng Sông ngủ
XóaTiếng chân nào chợt lướt giữa lòng sâu
Yêu là gì? Lời nói ấy nay đâu
Đã vụn vỡ bờ môi trao thắm thiết
Yêu để khóc không một lời ly biệt
Biết không anh? Yêu chỉ để điên cuồng.
........
Không màu đen. Chỉ là một chút lãng quên:
Chúc anh vui. Bài thơ của anh làm nên một cảm xúc mới. Buồn nhưng không bi.
http://www.youtube.com/watch?v=N6PjYB9OpwU
Trả lờiXóa