Tuyết đầu mùa, chụp 29122014 |
Mang hộ về theo tấm áo bông
Chạm tay mười ngón khô cằn cỗi
Để mẹ truyền thêm chút lửa lòng...
Đã hết năm rồi đào bớt phai
Liêu xiêu chiều muộn gió hắt vai
Đã mấy mùa đông con biền biệt
Mẹ giấu vào đâu tiếng thở dài?
Hà nội bây giờ ồn ã lắm
Gác vắng buồn tênh xóm ngoại ô
Mưa xuân vẫn đến hoa quên nở
Ngóng cháu mong con mẹ thẫn thờ
Con đi xa lắm không về được
Dòng sông xiết chẩy cuối mùa khô
Mưa sa bỏ lái quay đầu ngược
Nước mắt xuôi theo một chuyến đò
Ai về qua đó thấy mẹ không?
Tóc bạc thời gian nhuộm trắng thêm
Tiếng chuông gọi cửa khô lồng ngực
Mà bóng con đi chẳng rọi thềm
Mẹ ạ bên này trời trắng tuyết
Che khuất lối con về bên người
Cuối năm con xé đôi tờ lịch
Hay xé lòng con.
Nhớ.
Mẹ ơi...
----
Ka
Ka
30122014
Tuyết trắng hiểu rồi con thương yêu
Trả lờiXóaLạnh lắm con tôi sớm lại chiều
Hồn con cứ sáng trong bông tuyết
Là mẹ vui rồi hỡi con yêu
Áo bông con gửi lạnh vơi nhiều
Tưởng tượng bên con mỗi buổi chiều
Cơ hàn vẫn hướng về bên ấy
Nhớ cả đất trời hỡi con yêu
Ngoài kia xanh đỏ rất mỹ miều
Chẳng giống ngày xưa bạc tiêu điều
Lòng mẹ đã cho con sức mạnh
Chắp cho con đôi cánh thiên thần
Hồn mơ ước con bay cho thỏa
Luôn nhớ rằng bên mẹ có con.
Sỏi giả vờ đứng vào vị trí người mẹ để có nhời khuyên hay âu yếm gì đó với KA… Haha!
Sỏi thích khổ cuối của bài thơ, Sự ngắt câu đã làm người đọc thấy nó rất đằm thắm.
https://www.youtube.com/watch?v=jqYxyd1iSNk
Trả lờiXóaand Happy New Year