NGOẢNH LẠI NGÀY XƯA



NGOẢNH LẠI NGÀY XƯA
====
Khoảng đời ta bỏ lại phía sau lưng
Rất có thể là phần đời ta sẽ mất
Muốn đi lại những con đường chưa bàn chân ai đặt
Muốn yêu như ta, thủa ấy,
tình đầu...

Con đường ngày xưa xanh biếc đến không màu
Ôi ngày xưa... Ngày xưa cái gì cũng hồn nhiên chân thật
Cỏ xanh hơn và mặt trời không bao giờ lặn
Vì đâu cần hoàng hôn?

Trong đôi mắt to tròn chỉ run rảy yêu tin
Và nông nổi dại khờ (đâu phải là tội lỗi!)
Điều chưa nói lại là điều khiến ta day dứt mãi
Không dám trao đi vì sợ gặp dối lừa!

Khoảng đời có em rồi cũng vụt trôi qua
Chưa chạm tay đã biết là sẽ mất
Môi vẫn đợi một nụ hôn cho ngày không gặp mặt
Tuổi thơ ta, từ ấy, chẳng quay về....
____
Ka
5.7.1018
5.7.2019
(Bài thơ viết nháp, fb nhắc lại)
#KiềuthịAnGiang
#ThymiankaThảoNguyên

RƠM



RƠM
===
Rơm vốn chỉ là rác
Bỏ rơi trên cánh đồng
Hạt người mang đi hết
Quẳng rơm vào trống không!


Là rơm! Không sự sống
Là rơm! Thôi trổ bông
Tênh hênh trên đồng rỗng
Chết khô trong hãi hùng!

Và rồi em đã đến
Nhóm lên đốm lửa hồng
Rơm vụt hồi sinh lại
Trên ngực trời bão giông!
---
Ka
3.7.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

MẤT



MẤT
===
Có một ngày hoa đắt hơn son môi
Ta muốn nhận mà người nhầm địa chỉ
Xót những ngày mua hoang bán phí
Gặt chưa xong mùa đã bỏ hoang rồi!


Thương sắc hồng như nốt nhạc vui mời
Nụ hôn ấy vừa chạm vào đã mất
Người vụt đến chưa kịp thành ảo ảnh
Sau cơn mưa còn lại mảnh cầu vồng

Người cắt tim mình đổi một triệu đóa hồng nhung
Cả bức họa chưa đặt tên. Cả bảng màu hạnh phúc
Ta nông nổi vuột tay đánh mất
Tìm ta trong một triệu đóa hồng!

Chỉ một thôi
Mà tất cả
Hóa hư không!
Hoa đã bỏ bình thiêng sau lần ấy
Từ nhan sắc chối từ đi mãi mãi
Một bông hồng,
Ai còn tặng ta không?
....
Ka
26.1.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

Tha hương





Tha hương
===
Chiều cuối năm tuyết muốn rơi cũng ngại
Sợ trắng trời làm nghẽn lộc đào non
Trong giá rét mùa Xuân hình như đã
Theo môi em nhấp một ngụm thiên đàng...


Đừng đi, em! Mùa Xuân
Xin hãy chờ trước cửa
Son thoa rồi hãy chờ ta hành lễ
Tiếng chuông xa lăn dọc phố nhà thờ

Tết ở nơi này niềm an ủi phỉnh phờ
Len lén đến
Vội vàng đi, ai biết?
Mùi pháo nổ phai rồi trong ký ức
Tóc pha màu thương thế, cố hương ơi!

Tết của người ta hay dĩ vãng qua rồi
Xa đến thế cứ ngỡ là không tới
Mà lạ thế hình như trên mái ngói
Có chút gì như vồng khói cay cay...

Mẹ cầu xin điều gì trong giá rét chiều nay
Con gà trống ngậm bông hồng trên sân thượng
Mẹ có nhắc tên đâu mà sao con nóng ruột
Biết cất vào đâu nỗi nhớ kẻ tha hương?
----
Ka
Mùng một Tết.
#thymiankathảonguyên

NỨA TRÔI SÔNG





NỨA TRÔI SÔNG
===
Hồng đỏ lên giá quá
Ta từ nhau đi em
Yêu nhau lâu đến thế
Thiên hạ có gì xem?


Phải tan tác đổi chác
Lập lờ và dối gian
Tiến lên thêm tý nữa
Chả tòa cũng ly tan!

Lẻ nhau cả năm chẵn
Chăn nhau đúng một ngày
Đền ơn bằng tim đỏ
Hồng thắm và bóng bay

Đời nhiều khi miễn phí
Diễn trò mời nhau xem
Nhưng nếu không có thế
Sân khấu đời tối đen

Sao không yêu nhau nữa?
Sao cam lòng rẽ ngang?
Dòng đời khi lỡ nhịp
Nứa trôi sông bẽ bàng.
....
Ka
Viết cho những cam lòng buông tay khi còn có thế...

NGƯỜI GÁC BIỂN



NGƯỜI GÁC BIỂN
=====
Chỉ là ngọn đèn cô độc giữa biển khơi
Sóng đã bao lần chờm lên đòi chia lửa ấm
Leo lét cháy từ lâu giữa mịt mù hải phận
Lặng câm dẫn lối cho người


Ngọn đèn như anh,
Một đốm lửa nhỏ nhoi
Không nhiều lời mà suốt đời em tìm về ủ ấm
Ngọn đèn biển là la bàn trên mênh mông biển rộng
Anh không tròn rằm mà rọi sáng quầng em

Nào phải đâu mình bình an quá nên ngủ quên
Đôi khi quá buồn
em quăng mình vào tận cùng chân sóng
Em gây bão để tìm trong ầm ào cuồng điên biển lộng
Biết anh vẫn là vũng vịnh bình yên

Anh không là đèn mà vẫn sáng đêm đêm
Cũng không cháy bùng lên một lần rồi tàn đi như ngọn đuốc
Tim đèn mỏng chỉ vừa khêu ánh sáng
Để cánh buồm rong chơi biết lối lại quay về.
.....
Ka
18.2.2018
#thymiankathảonguyên
#kiềuthịangiang
#NGƯỜIGÁCBIỂN

BUỒN



BUỒN
===
Khi anh buồn em chẳng giúp gì đâu
Đừng gắp nỗi buồn trong anh bỏ sang tay người khác
Em ác!
(Tất nhiên!)
Đàn bà chưa bao giờ thôi khao khát
Được ác một lần mà dìm chểt đời nhau...


Khi anh buồn nhất định phải đong sầu
Bằng can
Bằng bình
Rót sầu vào chai mà lắc
Xin hãy múc cạn nỗi buồn đừng dạ thưa khoan nhặt
Kẻ không biết buồn sao nhận mặt niềm vui?

Buồn nốt đêm nay và buồn nốt chỗ này thôi
Có gì mới đâu mà mai mang buồn ra buồn tiếp?
Hãy đổ nỗi buồn của anh vào đại dương đang trào tung sóng bạc
Cát ở nơi này sẽ hút cạn buồn anh.
----
Ka
18.2.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

HUỆ



HUỆ
===
Trở về nhà sau cơn bão lúc nửa đêm
Tất cả đã thiếp đi chỉ mình em còn thức
Màu trắng mê hồn như mẩu trăng rơi vụt qua trước mặt
Ta chạm vào thảng thốt một mùi hương


Hạnh phúc ở rất xa em gần đến hoang đường
Se sẽ nhả mùi thơm day dứt quá
Dịu dàng thế mà ta, ta nỡ tệ
Chối từ nhau dù chẳng thể yêu người...

Em chờ ta bạc bẽo suốt cuộc chơi
Uổng phí một đời hoa trong trắng
Những bông nõn rơi trên sàn cô quạnh
Em nghĩ gì khi dâng hiến kẻ vô tri?

Đêm tươi nồng đôi môi của tình si
Nhưng đã muộn...
Chỉ hồn em để lại
Huệ đã trút hơi tàn bàn tay xơ xác với
Gọi tên nhau
Sao em chẳng quay về?
....
Ka
21.2.2O19
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

HÀ NỘI KHÔNG CÓ MÙA ĐÔNG



HÀ NỘI KHÔNG CÓ MÙA ĐÔNG
====
Hà nội mùa này lạnh lắm phải không anh
Những cây bàng mùa Đông gồng mình đắp cho đời vài ba cuống lá
Màu đỏ vụt qua như vệt son xa lạ
Quệt trên môi nồng mộng mị bóng hình nhau


Hà nội mùa này phố Phái đã phai màu
Hương cốm non phà vào giữa đêm mùa Đông ẩm ướt
Mùi ngô nướng ấm ran cơn mưa phùn sắc ngọt
Bàn tay hong khô đôi má chưa chồng

Giá Hà nội không có mùa Đông
Em sẽ gửi nhờ anh nỗi buồn đêm, rất lạnh...
Anh sẽ là đốm nắng vàng tươi trên phố vắng
Một chút cũng là nhau...
Pha loãng tiếng chuông lòng.
...
Ka
21.2.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

ĐÀN ÔNG ĐÍCH THỰC



ĐÀN ÔNG ĐÍCH THỰC
===
Em chẳng làm thơ tình nữa đâu
Xin buông phím, tắt đèn, xóa tên mình trên cửa sổ
Treo tấm biển "cấm làm phiền" lên tay nắm sứ
Anh không biết đọc sao mà quấy nhiễu em hoài?


Ừ thì làm thơ
Đa đoan
Quyến rũ
Liêu trai như đêm bão khan
Dụ những con thiêu thân lao vào đợi đến phiên mình được chết
Anh muốn gì khi đổ thêm dầu vào ngọn đuốc
Bùng cháy tro tàn?

Người làm thơ mắc chứng ho kinh niên
Chữa làm sao cho dứt
Ông trời ác bắt mang nhiều nghiệp lực
Thuốc uống xong rồi mật ngọt chảy đầy môi

Người đàn ông của em ơi!
Xin đứng từ xa mà ngó
Đứng dưới đường mà trông
Đỉnh dốc cao nhất thiết phải đi vòng
Đừng trèo cao coi chừng mỏi cổ

Nếu còn có kiếp sau xin anh đừng gieo gió
Nếu không chuẩn bị căng buồm
Muốn cùng em đi đến tận cùng
Phải bắt đầu học làm người đàn ông đích thực.
....
Ka
26.2.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

LẠNH



LẠNH
=====
Tháng Ba tuyết vẫn phủ
Bạc trắng cả nóc nhà
Cây mùa Đông đói nắng
Họa mi buồn không ca


Mộc lan căng nụ nhớ
Thủy tiên ứ sữa mềm
Dẻ cuộn mình vào nõn
Đợi bung ngàn lá non

Nàng Bân thôi đan áo
Tô Thị cũng mất chồng
Hồn thiêng sông núi đấy
Trách gì trời sang Đông

Em vẫn nguyên nhẹ dạ
Mắt liếc với khăn hồng
Người dềnh dàng quá lắm
Tiếc gì mà ngóng trông?

Trời vừa qua mắt bão
Lạnh xuyên vào khớp xương
Tim còn chưa rữa đá
Người đâm người trọng thương

Ta sợ mùa Đông lắm
Tình đóng băng mất rồi
Mặt trời sao chẳng đến
Thả đôi dòng nắng tươi?
....
Ka
03032018
#thymiankathảonguyên
#kiềuthịangiang

NHÁP





Không hiểu năm ngoái, vào ngày này, trời ấm, ẩm cỡ nào mà mình có mấy câu thơ rất suy thoái như này viết rồi khóa lại, coi như nháp.

Gọi là NHÁP đi. ;)
===
Xuống phố chiều qua thấy trời xanh
Chim chóc tung tóe đậu trên cành
Bầy sẻ béo mầm đua nhau hót
E thẹn chờ Xuân bụi cúc xanh


Xuống phố mà nghe tóc đã già
Ngủ vùi đói nắng cả mùa qua
Cây cối thâm đen vì trúng lạnh
Người còn chết rét, huống hồ hoa!

Em cởi khăn hồng để khoe xuân
Phong phanh má đỏ với vai trần
Tân trang vừa chuốt đôi mày liếc
Vớt lại hồn nhiên đã mục dần...

Em ạ,
Xuân giận không về nữa
Em còn làm điệu với cỏ cây?
Lông mày em sắc như lá liễu
Chả giết ai mà chết anh đây...
...
Ka
12.3.2018

CÁNH BUỒM TUYỆT VỌNG



CÁNH BUỒM TUYỆT VỌNG
====
Chia tay thôi...
Có gì đâu phải khóc
Hạnh phúc em trao anh có giữ được đâu
Viên sỏi nhỏ giữa lòng sông lấp lánh
Lặng lẽ giấu mình để xóa một cơn đau


Ơi cánh buồm khát gió đến nát nhàu
Tự xé rách mình để buộc đời vào chân sóng
Đường rộng lắm mà chọn đi trên gai nhọn
Những giọt máu nồng chảy ướt nỗi buồn em...

Người đàn ông già trước tuổi thanh xuân
Nghiệt ngã khước từ ân tình cuộc đời trao tặng
Cây cuối mùa chỉ mọc lên quả đắng
Từ chối yêu thương đổi lấy điều gì?

Em thua cuộc rồi
thôi,
hãy để em đi..!
Vầng thiên thạch giã từ ngân hà ánh sáng
Trong kiêu hãnh người lữ hành trám mình vào lỗ đen câm lặng
Một dòng sông tự tử
giữa sa bồi.
---
Ka
3.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

THƠ TÌNH CỦA NGƯỜI ỐM



THƠ TÌNH CỦA NGƯỜI ỐM
===
Chẳng có ai khỏe mãi được đâu
Ngay cả thiên thần cũng có lần mềm yếu
Và hoa kia cũng quên thơm quên yểu điệu
Cần một tình yêu...


Bất ngờ hiền ngoan rất giống một con mèo
Và rất thèm một bàn tay như thời thơ ấu
Mùi cháo nóng bay quanh quyện mùi dầu nong não
Rúc vào yêu thương!

Ốm là khi muốn buông mọi thứ trên đường
Chỉ trái tim suông
cũng là hành trang quá nặng
Ta mệt lắm vác một mình không đặng
Nên mềm lòng
Ngả xuống
Một bờ vai...
....
Ka
4/4/2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

TUYỆT TÌNH CA



TUYỆT TÌNH CA
====
Ta từ bữa bỏ mùa cho tuyết phủ
Chút tàn Đông như mật ủ lâu ngày
Yêu đến độ đã thề không dám nữa
Hoa sắp tàn trên mặt đất trưa nay....

Em tãi nắng làm Xuân căng ứa nhựa
Gọi lòng trai toan tính chuyện à ơi
Sắp chính quả mà em đa tình quá
Mùi môi tươi tứa mật phía nụ cười

Áo em mỏng cớ gì ta đỏ mặt
Vụt qua thôi mà lỡ chuyến tàu đêm
Không kịp thấy mình vô minh lần nữa
Vết thương lòng vừa khứa nhát sâu thêm!

Đã trăm hứa với vạn thề, dại dột
Lộn trái mình khêu lửa dục cuồng điên
Từ nhập thất tham thiền vừa chứng ngộ
Thành thiêu thân bỏ xác dưới chao đèn

Ta van đấy
Người ơi,
Người ác quá!
Đọa hồn ta trong bản án chung thân
Ta đốt cả cà sa cùng kinh kệ
Hóa thành tro trên đỉnh ngực thiên thần.
...
Ka
7/5/2O19

DẺ



DẺ
===
Biết mình chỉ là Dẻ
Không dám chơi hết mình
Dẻ Gai gồng mình đứng
Một mình trong lặng im


Khi những loài hoa khác
Ồn ào phai hết rồi
Bỗng bừng lên góc phố
Dẻ Gai vụt đâm chồi

Và hoa nở rất khẽ
Như sợ làm ai đau
Ngay cả mùi hương cũ
Cũng mơ hồ đâu đâu...

Một hôm trên nóc phố
Tơi bời hoa rơi. Rơi...
Dẻ Gai chung tình thế
Cũng bỏ ta,
như người...

Và ta, ta nhẹ dạ
Đuổi theo những sắc màu
Mùa theo mùa phai dấu
Trên tay còn nỗi đau...
....
Ka
08/5/2018-9
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên
(Thơ nháp, lục thấy trong đống kỷniệm fb nhắc)

ĐÃ TÀN RỒI



ĐÃ TÀN RỒI

===

Đã tàn rồi...

Những tia nắng tinh khôi

Những đốm lửa ta vừa nhen dạo trước

Ta đã giữ trong tay suốt một mùa náo nức

Đã ôm kín lòng

Đã tận một lần trao...


Đến bây giờ em vẫn ở trên cao

Vẫn thẫm tím tựa vào đêm thảng thốt

Mà ta rụng vào nhau, đắng đót

Hết thương thôi... Đâu cần nói chi nhiều!


Đã tàn rồi

Níu giữ cũng bấy nhiêu

Những ngọt ngào tan vào trong im lặng

Người đã cùng ta vung vãi mùa hong nắng

Có khi nào ngồi tiếc đắm say không?


Mưa suốt đêm qua màu tím chảy đầy sân

Tử đinh hương quắt nhàu trong nắng rụng

Tạ từ thôi... Cớ sao ta ngửa mặt

Giọt nước trời mằn mặn thấm qua mi.

----

Ka

16.5.2019

#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyê

MOHN (*)



MOHN (*)
===
Cánh đồng Mohn dải lụa thắt ngang trời
Em đâu rồi?
anh tìm hoài chẳng thấy
Hoa như lửa ngút ngàn màu cỏ cháy
Em nhen rồi bỏ mặc cánh buồm đau...


Em vô tình tẩm độc vết thương sâu
Ta đã hẹn mà em, em vắng mặt
Hoa đã nở vỡ toang mùa nắng gạn
Cánh đồng hoang rờn rợn dấu chân người

Anh Túc dại thay lời để rát lửa bờ môi
Anh không dại mà dìm đời bể nhớ
Mohn đã rụng tim vẫn còn ôm giữ
Bóng giai nhân đỏ lựng góc trời chiều

Về đi em. Về cởi nút bùa yêu
Trải áo ta nằm để hồn loang, như cỏ
Tình sẽ ngập đồng Mohn thành dòng lũ
Cuốn ta về cùng tận cuối đời nhau...
....
Ka, trên cánh đồng Mohn.
10.6.2019
(*Mohn, hay Klatschmohn. Anh túc dại, hoa Poppy, hoa Kenzo...)
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

BUÔNG



BUÔNG
====
Biết là xa nhau trái tim ta sẽ đau
Đau như tự tay cầm dao khứa lên tay mình nhiều vết cứa
Mà sao ta không thể đi bên nhau được nữa
Rã một trời xanh...


Mình xa nhau thật rồi phải không anh
Người yêu hôm nay sẽ trở thành người yêu cũ
Xóa một cái tên trong đời đâu chỉ là xóa đi nỗi nhớ
Đã hằn sâu...

Biết là đau bây giờ và đau đến tận ngày sau
Vẫn muốn buông tay trả nhau về quá khứ
Quên một người đôi khi là điều khó khăn tưởng chừng không thể cố
Xé vụn mình để đắp mộ ngày vui

Mình trả nhau về dĩ vãng đi thôi
Trả về niềm vui
Trả về nỗi sợ
Ngay bắt đầu yêu thương cũng biết là lầm lỡ
Thì trách gì nhau sao ta phải đi vòng!

Nếu còn có ngày sau xin đừng nữa những chờ mong
Đừng cố kéo nhau vào trò chơi mang tên Tình Ái
Buông tay em ra đi dẫu chia ly có làm ta tê dại
Cố quên một người
Mà ta vẫn
Còn thương...
----
Ka
11.01.2019
#ThymiankaThảoNguyên #KiềuthịAnGiang

(Cho những chia ly)

VỀ ĐI



VỀ ĐI
===
Phố cũ bây giờ còn nhớ cố nhân không?
Ta đã hẹn. Rồi ta không trở lại
Đêm Hà Nội giấu mình trong yếm vải
Cúc áo hững hờ vô tội tuổi 13


Phố nằm nghiêng gom hết vụn nắng thừa
Khum nước đọng vệt chân người bỏ lại
Tình đã bạc mà tim còn vương mãi
Hương tóc nồng đâu đó
giấc mơ phai...

Phố Phái đâu rồi em?
Em cởi đóa hoa then
Đêm phố cổ nhường em, em trễ nải
Lời yêu vội vụt qua thời vụng dại
Đâu phải tình đầu mà nhớ thế
Tóc ngang vai...

Em giục ta về đi!
Về trả nợ tình si
Cầu Long Biên thành bảo tàng cất giữ
Cứ về đây là ùa thương nhớ cũ
Dẫu hàng Sưa xưa- vĩnh viễn hóa xưa rồi!

Vẫn chín nụ ngâu thờ
Vẫn đỏ lộc bàng mơ
Vẫn lứa đôi chờ nhau nơi ta từng... (Không với được!)
Kẻ bội bạc bỏ đi từ kiếp trước
Em vẫn gọi ta về
Lội ngược giấc mơ trưa.
---
Ka
20.6.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

TA VỀ





Lang thang nơi đất khách
Tấm thân thấm mệt rồi
Bỗng một hôm nghe gọi
Thôi đủ rồi. Về thôi!


Về. Nghe mà muốn khóc
Về. Nghe mà rưng rưng
Nhưng để Về đúng nghĩa
Tóc rơi chừng ngang lưng!

Ta về chào ngõ nhỏ
Cụ bàng tràn bóng râm
Quán nước ngày xưa đó
Ghế lên màu nước thâm

Ta về từ mộng mị
Nghèn nghẹn lời hỏi thăm
Có lần trong gió thoảng
Gối (hình như) ướt thầm

Ta về ta đòi lại
Ký ức xưa hẹp rồi
Tuổi thơ nằm đâu đó
Trực trào trên khóe môi

Ta về sà ngực mẹ
Ấp ta vào bình an
Thế giới co hẹp lại
Một vạt đời lãng quên.
....
Ka
30.6.2019
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang