Có khi nào, đôi chân đã mỏi đường xa. Đôi vai cũng trĩu gánh đời nằng nặng. Chợt nghe lòng chùng lại khi ân cần bên tai một lời giản dị:
Hãy ngồi xuống đây!
Trên thảm cỏ xanh như thì con gái, xanh như thể không bao giờ còn xanh hơn, ngày ấy...
Trên ghế gỗ bên đường giữa một khoảng dừng chân.
Hay trong quán chiều đợi cà phê đếm từng giọt đắng thả vào quỹ đời chút ưu tư nhìn lại....
Đâu cần nhiều lời, đôi khi im lặng cũng là sự sẻ chia...
Ngồi xuống đi người!...
Để chân thôi đừng mỏi. Lòng thôi đừng vắng xa. Hồn thôi đừng chơi vơi. Buồn thôi đừng đến ngậm ngùi....
Và em, ngọn gió, đừng bay đi quá xa...
như làn gió mỏng manh trong vẻ ngoài cứng cỏi...
Dẫu biết rằng chỉ thế thôi, cũng đã là một cơn mưa bóng mây trên nền trời tưởng còn đang ươm màu nắng...
Chỉ thế thôi, biết đường còn xa lắm, hỡi người...
và đôi khi, để có được một nụ cười, cần lắm phút để lệ rơi...
Em chỉ là ngọn gió mong manh trong vẻ ngoài cứng cỏi.
Biết đến bên em kịp thời...
Thym
21/7/2013
Hãy ngồi xuống đây xa cơn buồn phiền
Dẫu biết chia phôi nhưng trong cuộc đời vẫn có đôi ta.
Hãy ngồi xuống đây như trong lần đầu
Bối rối bên nhau vai rung thẹn lời
Mắt sáng môi trinh da thơm tình ngời.
Trên trời có mây sau cành lá xanh
Mây bay từng đàn lá thắm hoa tươi
Em ơi ngày buồn sẽ chóng qua đi.
Hãy ngồi xuống đây hôn nhau lần này.
Hãy ngồi xuống đây cho nhau lần này.
Hãy ngồi xuống đây chia tay lần này.
Hãy ngồi xuống đây
Như loài cỏ tranh chen nhau từng hàng
Xoắn xít bên nhau vui chơi cuộc đời; cỏ rác hôm nay.
Hãy ngồi xuống đây trên lưng cuộc đời ,thách đố thương đau.
Vuốt ve cuộc đời từ mùi son phấn trên mặt người
Trong đau đớn điên cuồng đó. Vun kiếp sống không ngơi.
Cách xa vời vợi. Một ngày qua giấc mơ vùi dần.
Rồi mùa Đông đến. Rồi mùa Xuấn đến. Cuộc đời vẫn quay đều.
Hãy ngồi xuống đây
Như loài thú hoang yêu nhau ngoài đồng
Duới nắng ban mai phô thân trần truồng
Kiếp sống hoang sơ.
Hãy ngồi xuống đây hôn nhau lần này.
Hãy ngồi xuống đây cho nhau lần này.
Hãy ngồi xuống đây chia tay lần này.
Hãy ngồi xuống đây vai kề sát vai cho da thịt này
Đốt cháy thương đau cho cơn buồn này
Rót nóng truy hoan cho thiên đường này
Bốc cháy trong cơn chia phôi chia phôi tràn trề.
Hãy ngồi xuống đây bên con vực này ngó xuống thương đau
=D
Trả lờiXóaPhương của Lê Uyên Phương là người đưa tính rock vào nền âm nhạc Việt Nam. Phương có tấm lòng bao la trong cuộc sống của anh ấy lắm, 'hắn' sống hết mình, t đã nghe nói vậy. Và t quả là mê nhạc của Phương, hơn nữa có dành cho anh ấy 1 tình yêu thầm lặng. Cảm ơn chị Ka.
Hãy ngồi xuống đây có lẽ là lời nhắn nhủ con người ta sống và đi theo Đạo.
T đã nghe và loáng thoáng hiểu: Sống ngay ở đây và bây giờ. Uống ngay mật ngọt của cuộc sống, k 'nghĩ' về quá khứ, k vọng tưởng tương lai. Khi 'nghĩ', sẽ có 1 việc xảy ra: 'sống' đã bị bỏ lỡ...
Quá khứ là đã qua, người ta dễ hiểu lời khuyên này hơn vì chẳng có gì có thể thay đổi được quá khứ. 'Hướng về tương lai tươi sáng' là cụm từ hoang tưởng. Điều này khó nhận thấy hơn. Khi hướng về tương lai, hiện tại đã bị bỏ lỡ. Khi 1 rung cảm tới, chỉ có đón nhận nó 1 cách toàn bộ, và việc 'sống' xảy ra ở tầm cao nhất, thiêng liêng nhất của sự tồn tại.
Lại một cục kẹo thơm mang chút hơi muối biển của Croatia... :)
Thiền sư ơi, bữa ni không ngủ ?
XóaUi, chị Ka còn thức hả?
XóaGọi t là KuTí đi, mấy từ 'đao to' làm t sợ giao tiếp lắm đó! Đang ăn kẹo nè... :p
Hai chị em nhà này "chiến đấu" với nhau suốt, hì hì...
XóaCó đâu, nhường nhịn trên tinh thần bất phân thắng bại! :D
XóaChị UD nhìn nhận được sự tột cùng này thì đẹp lắm lắm rồi.
XóaKiến đọc lại bài chị Ka viết cho HNXĐ và bỗng dưng ...xúc động quá ! :p
"Hãy ngồi xuống đây..." lời đề nghị thật từ tâm.
Trả lờiXóa"Hãy ngồi xuống đây
Như loài thú hoang yêu nhau ngoài đồng
Duới nắng ban mai phô thân trần truồng
Kiếp sống hoang sơ"...
Nhiều người yêu nhạc Lê Uyên Phương cũng vì sự tột cùng đó.
Em cũng vậy. Nhưng chả mấy khi em làm được như vậy.
Chả ai dám sống cho tột cột của đam mê. Bởi nếu vậy, chỉ là sự vung phí.
XóaTôi đã có lần đi chăm người ốm trong bệnh viện, Gặp một người đàn ông luống tuổi cũng chăm vợ. Người vợ sau khi mổ còn chưa tỉnh sau gây mê, người đàn ông kéo chiếc ghế nhỏ ngồi sát người vợ ông cầm bàn tay bệnh nhân ấp vào má mình. Nhìn thấy hành động ấy Tôi dám chắc rằng một trăm người đàn ông chỉ có một hoặc 2 người biết làm một cử chỉ nhỏ mà tình nghĩa và sức mạnh. "Hãy ngồi xuống đây" bạn làm một việc đến kỳ đuối sức rồi có một người đỡ cho. Mà thôi không đỡ nữa người ta hiểu hạn đang cần chia sẻ thì câu "hãy ngồi xuống đây" Có chứa đậm đặc hàm lượng người trong câu nói đó rất cao, Chất lượng của bốn chữ ấy là tuyệt. Cũng một lời trong văn cảnh đặc biệt thì đắt đỏ lắm .
Trả lờiXóaĐằng này là một ca từ trong nhạc phẩm thì quả là giá trị của ca từ đạt tuyệt đối !
Đôi khi chỉ cần một bàn tay đưa ra đúng lúc.
XóaMột lời nói đúng chỗ.
Một bờ vai lúc ta cẩn dựa...
...
Đôi khi lại là ra lệnh:
Hãy ngồi xuống đây...