BÔNG CÚC VÀNG VẪN NỞ DỌC TRIỀN SÔNG



BÔNG CÚC VÀNG VẪN NỞ DỌC TRIỀN SÔNG
===
Vẫn xanh như em, thủa ấy, của ngày xưa
Thu Hà nội nồng nàn. Và em. Em cũng vậy
Anh nhẹ dạ mang ngàn năm diệu vợi
Mượn mùa Thu rời rợi đón em về


Con đường quen chuệnh choạng dấu chân mê
Cho ta lạc vào vùng cấm địa
Rừng cờ bay hay áo em cháy thế
Chắc mùa Thu Hà nội hóa em rồi?

Ta gặp nhau trăng một mảnh ngang trời
Tình nhân cũ dìu nhau về ngõ vắng
Quán cóc nhỏ tách trà khuya chợt đắng
Bàn tay đan lành lạnh giọt giao mùa

Em say mềm huyền ảo một trời mơ
Hoa sữa mỏng như một lời để ngỏ
Đêm trở gió lá vàng thôi vàng nữa
Thăng long rơi trên ngực áo em sờn

Hà nội đâu rồi...
Vành mũ rụng trời sương
Tay muốn vuốt mà ngại đau nếp tóc
Đêm phố cổ choàng nhau vào giữa ngực
Nụ hôn đầu tan giữa giấc mơ xa....

Về đi em. Anh cất tuổi 13
Làm sao ngược về lại ngày tháng cũ
Hoa sấu rụng vào giữa mùa hoa sữa
Bông cúc vàng vẫn nở dọc triền sông...
---
Thymianka
#KiềuthịAnGiang #ThymiankaThảoNguyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang