Vì đó là yêu

 Có những thành phố không phải để sống, mà chỉ để đến, và chỉ nên đến một lần, đừng nên trở lại.


Có những khoảnh khắc, khi xa rồi, mới biết, đó là yêu... :)

---

Straßburg, thành phố lớn nhất Grand Est, Pháp, trong nhiều thế kỷ giống như một quả bóng được đá đi đá lại giữa hai đội tuyển Đức Pháp. Về nguyên tắc, đây là mảnh đất nói tiếng Đức vì ngay cái tên thành phố cũng vẫn là tên Đức, nhưng tiếng Đức lại là thứ tiếng không được ưa chuộng ở nơi đây (nơi đã từng thuộc về). Mặc dù vậy, sự cổ kính của Straßburg không che giấu được sự trẻ trung và sự pha trộn hai nền văn hóa Pháp- Đức.


Nằm sát biên giới Đức, Straßburg giống như "ao nhà" cho những cư dân Đức muốn tranh thủ sang xơi Croisser Pháp ngày cuối tuần. Khách du lịch đến Đức, mà lại muốn có mấy tấm ảnh check in vừa Thụy Sĩ (Zürich), vừa Pháp trong vẻn vẹn có một ngày, thì đây là sự kết hợp lý tưởng. Ba quốc gia trong một ngày liệu có thể ở đâu nếu không phải là ở đây?


Có điều, ở Strábourg, tiếng Đức không ai muốn nghe, như một dạng tự kỷ nhằm xóa đi dấu tích của lịch sử xâm lăng, còn tiếng Anh thì dân Pháp kiêu căng không thèm học. Bạn sẽ phải đánh vật với những thực đơn toàn tiếng Pháp kiểu CôGiơMôngTôiXoa dù là ngồi hóng gió bên con sông Rhine thơ mộng hay trong những khu phố cổ Petite-France (Nước Pháp Nhỏ). Ngồi ở đây, nếu cảnh quan tuyệt diệu có làm bạn bị tẩu hỏa nhập ma, bạn sẽ tưởng mình đang dạt về thế kỷ 18, bởi sự cổ kính và yên tĩnh lạ lùng trong lòng một Straßburg náo động.


Strasbourg, di sản văn hóa thế giới, thủ đô của Liên minh châu Âu, với nào là Nghị Viện châu Âu, Tòa án Nhân Quyền, Thanh tra châu Âu..., kèm theo nhiều ban bệ rất lằng nhằng nhức đầu, đại loại là một ràng buộc có tính pháp lý của hai nhà nước Pháp Đức, khiến cho đôi bên cứ phải gặp nhau đến 12 lần một năm (Chắc để ôn lại lịch sử bóng đá!!!). 


Straßburg còn có tới ít nhất 10 nhà thờ, trong đó nhà thờ Đức Bà (Cathédrale Notre Dame) là sự kết hợp hoàn hảo của hai kiến trúc Pháp Đức, đủ làm xiêu lòng những du khách mê kiến trúc Gothic. Còn tôi mỗi lần đến đây lại thấy bực mình ghê gớm, nhà thờ gì cao thế, nghển mỏi cả cổ. Và lần nào cũng bực dọc vì chỉ chụp được mỗi cái chân nhà thờ.


Ít nhất hai lần, trong nhiều thế kỷ, Straßburg đã thuộc về Đức. Sau mỗi lần thua trận, đế chế Đức hùng mạnh lại ngậm ngùi xẻo thịt cắt đất chia cho kẻ thù như một sự bồi thường và... sám hối. Và Straßburg giống một cô gái đẹp luôn được Pháp ưu ái giành giật. Cuối cùng, người đẹp Straßburg bị cưỡng hôn về hẳn với người chồng ngoại bang Pháp từ 1944 đến nay và vẫn giữ nguyên tên, chỉ viết theo kiểu Pháp là Strasbourg.


Biết đâu, còn có một ngày nào đó, mảnh đất lịch sử này lại trở về với Đức, để ta được ngồi bên dòng sông Rhine xơi xúc xích nướng, nhá bắp cải chua, và khoan khoái đọc thực đơn bằng tiếng Đức, nói thứ tiếng mà dân Pháp rất ghét nhưng vẫn ngậm ngùi: Bitte schön!

---

Ka

Straßburg, 2018


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang