THÁNG 5



Tháng 5
Tình đã ngoan rồi
Chuông dâng một tiếng
gọi mời 
đón đưa

Tháng 5
khép lại hững hờ
Tháng 5
một lối sương mờ 
thiên thai

Tháng 5
Ngày ngắn, đêm dài
Ái ân suông với 
mơ hoài cố nhân...

Tháng 5
Nỗi nhớ chín mềm
Quán thời gian 
giữa 
hai miền 
đợi nhau...

Thymianka Thảo nguyên

30/5/2013

HẸN


Lạc chân vào bến hẹn
Một chiều với sang ngang
Tiếng cười vo giọt nhớ
 Dâng sóng ngàn năm chan.

Nắng chiều lên rực rỡ
Hình hài chút phong lưu
Hai đứa vừa đủ tuổi
Đổ tình vào bến yêu.

Vuốt dài cơn mê đợi
Run rảy vẽ thiên đàng
Lời cầu hôn bỏ ngỏ
Cuộc tình vừa sang trang...

Chiều 29/5/2013

MƯA NORDSEE


Con trai đi dã ngoại với lớp 5 ngày, Nordsee.

Ngày con đi, trời bắt đầu dăng mưa. Như mọi chuyến đi khác, trời xấu người ta ra biển. Trời đẹp sẽ nằm nhà để mơ về những ngày mưa biển vần vũ. Nhưng đó là khi ta đã già, khi trong lòng đã xếp lên từng nếp hồi tưởng chẳng bao giờ bạc màu thời gian...
Đó là bà già tôi, đêm hôm trước tiễn con đi đã bắt gặp mình mất ngủ. Dối lòng rằng mình còn có chó, có hai cô con gái, có những bông hoa hồng, có phòng tranh và có cả ông họa sĩ già để bận bịu tối ngày. Thế mà con chưa đi, đã nhớ... Khốn khổ kẻ đa cảm như tôi.

MƯA HOANG

Thương cơn mưa đi vắng
Lá ngủ nhàu trong chiều
Môi hồng phơi lối hẹn
Hồn buồn biết bao nhiêu...

Chập chờn trong giấc biếc
Mơ bàn tay yêu kiều
Cơn mưa vừa đổ bến
Ướt đôi bờ hoang liêu...

24/Mai/2013

NẮNG NGỦ QUÊN



Nắng hồng từ thủa biết nhau
Phôi pha từ thủa mộng vào giấc ngon
Xin đừng nắn lại vuông tròn
Đừng ngăn dòng chẩy, đừng mòn nhớ nhung...

Nắng nghiêng từ thủa có Mình
Tháng 5 dốc cạn ly tình một đêm
Rượu hồng bỏng một lần chan
Tình như nước mãi uống khan cũng tình...

Em đi, nắng hạ phơi mình
Chân son mở lối, lót tình bước êm
Em về, phố cổ rêu mềm
Đêm đêm thắp đỏ ngọn đèn trắng đêm...

Nắng hồng, phố cắt góc buồn
Cơn mơ ngái ngủ ru mòn lối xưa
Em ơi, nắng vẫn đang chờ
Tóc em sợi ngắn hững hờ bỏ quên...
23/Mai/2013

TÌM MỘT SỢI TÓC MAI...


Tóc em lúc nào cũng ngắn
Tình em chẳng mấy khi dài
Sông em một miền chảy mãi
Êm đềm như giọt hương phai.

Em là cơn mưa lớn
Rơi xuống khát khô một đời
Hoang mạc anh ngàn năm câm nín
Bỗng một lần được thoát xác, hoài thai..

Những ngọn rêu ủ mình trong cát bỏng
Đến một chiều đội nắng gió chui lên
Đón cơn mưa nằm trong bão tố
Rơi như điên về khô khát một miền.

Tóc em rồi mai sẽ ngắn
Vẫn khát khao tình sẽ thật dài
Ừ, ngã đời mỗi năm mỗi tuổi
Tìm mãi cho mình một sợi tóc mai...
Thym
23/Mai/2013

KHÔNG ĐỀ...


Ai làm cho nắng nhạt
Nhuộm màu má như mây
Ai làm môi bừng nở
Nụ cười như nắng đầy?

Ai làm cho hoa hé 
Xuân tươi rời rợi sang
Ai làm cho mắt lệ
Trên ngực căng mơ màng?

Ai đi, bồng bềnh nhớ
Ai về, run rẩy chờ
Ai làm cơn mưa hạ
Đổ xuống một bến mơ...?
23/5/2013

MAI

Tháng năm em áo lụa hồng
Câu thơ nhặt được bềnh bồng cõi mơ...

Một chiều chợ vãn, người thưa
Lều xiêu bóng lẻ đò xưa một mình...

Một chiều, bến cũ suông tình
Đò ngang quay mũi, nước duềnh sóng xô...
23/5/2013

CƠN MƯA



Mặt trời vừa lên đỉnh
Mây vờn xuống ngang chiều
Hồn đi, chân vấp núi
Ngẩng đầu, bồng bềnh phiêu.

Có cơn mưa rất ngắn
Ào ạt cuốn tôi theo
Tình như dòng sông nhỏ
Dâng bão giông một chiều.

Người đi, hờn cũng tạnh
Người về, sóng phiêu xô
Bạc lòng con nước lớn
Cuốn phăng theo bến bờ...

Nhặt mây ngồi xếp lại
Con chữ bỗng ơ hờ
Mặt trời lên đỉnh nhớ
Ướt dài một cơn mơ...
Thym
23/5/2013

NGỌT NGÀO HƠN NHỮNG TÀN PHAI...


Anh đào Nhật bản

Tháng 5 rót nắng vàng như mật lên thời gian, thả xuống trần gian một giọt tình ôm choàng không gian. Tôi yêu tháng 5 dù tôi sinh vào tháng giêng, vào cái ngày cả thế giới phải đón chào và bắn pháo hoa cho một thời khắc mới. 
Tháng 5, chưa quá chín nụ tình hoang dưới nắng hè rát bỏng vai trần. Tháng 5, đã qua giấc ngủ vùi mùa đông đói nắng. Tháng 5, khúc tình xuân dạt dào tình tự  cùng hoa cỏ. Và tháng 5, những loài hoa đẹp nhất trên thể gian ủ đẫm men tình để rồi buông tuồng khoe nhụy trong tháng cuối cùng của mùa xuân nơi xứ lạnh.


Lâu lắm, lâu lắm rồi, em nhỉ, tôi không đưa em ra ngoại thành. Em ốm, nằm trên giường ngắm mùa xuân trôi vội vàng chuyến cuối cùng qua cửa sổ. Nắng chưa gắt, hạ chưa thật về. Nhưng đã là tháng 5 rồi đó, em à. Mùa xuân không thể đợi nên đã một mình đâu đó trong một sân ga độc hành. Em tùng hỏi tôi, nếu được chọn lựa, muốn gặp em ở đâu, bên dòng sông thơm mùi huyền thoại, hay những thành phố của nơi em chưa từng đặt chân đến? Không, em à, lúc nào, người ốm cũng có quyền uy tối thượng và bây giờ, hãy theo tôi sẽ ra ngoại ô một chiều nắng nhạt. Để mang về cả một vườn hoa ngoài cửa sổ che nắng cho em.

I don't want to say goodbye to you!



Nhớ ngày còn ở Việt nam, trong một tiết học tiếng Nga, cô giáo gọi tôi lên bảng đặt câu với trạng từ "Từ biệt". Vâng, từ biệt, ngày đó tuổi áo trắng nào đâu biết mùi từ ly vốn mang màu xám xịt. Nhưng  tôi đã làm cả lớp trố mắt bởi một cụm từ cực lãng mạn:
С ним, я не могу сказать до свидания!
Thật ra, đó là tên một bộ phim tình cảm mà tôi đã xem trước đó...
Cô giáo tiếng Nga, rất trẻ, mới đi du học Nga Xô về, cứ tủm tỉm cười cô học trò cưng. Tôi được điểm 10 cho cuộc chia tay đầu đời, môn lý thuyết, mà không biết rằng, cho đến mãi sau này, tôi không thể được điểm trung bình cho phần thực hành môn học từ biệt bởi đơn giản là, tôi không thể nói đươc lời chia tay.

Lời từ biệt, có thật là khó nói, mà sao tôi không thể thốt ra lời....

NHƯ ĐỌT TÌNH PHAI

MSC
Tôi dừng lại trước một quầy bán măng tây. Cái quầy gỗ xinh xắn dựng lên vào dịp xuân hè để người ta bán nông sản thời vụ như măng tây, anh đào và dâu đất. Anh đào bây giờ còn chưa đậu quả, dâu đất chưa đến mùa, nhưng măng tây đã nõn nà những đọt mầm trắng rời rợi ngời lên đón đợi. Nụ cười thôn dã của cô bé bán hàng khiến tôi, kẻ hoài niệm vụng về không biết lãng quên cứ bần thần mãi trước quầy măng. Nói gì với nụ cười thân thiện, nói gì với những đọt mầm đang xô dạt lòng tôi những dày vò chợt xuôi về bến nhớ....

MƯA





Hình như sắp hết đêm rồi
Hình như có tiếng mưa đòi, hình như...

Mưa ơi, nơi ấy tạnh chưa
Làm sao chia hết cho vừa khát khô...

Đêm đêm cong một nhánh chờ
Không mưa cỏ ngậm sương mờ ngóng mưa...

Cơn mưa chia mãi không vừa
Nơi mưa xối đất, nơi thừa nắng chan

Làm sao níu được mây vàng
Làm cơn mưa ướt trần gian, một lần....
Thym
15/Mai/ 2013 

MƯA CẦU VỒNG



Cơn mưa ấy qua rồi

Sao vẫn quay trở lại
Mỗi khi mưa chiều rơi
Lòng lại buồn tê tái...

Có cơn mưa rơi mãi
Rơi rất lâu trong đời
Mỗi khi mưa chợt tạnh
Lại mang hồn ra phơi.

Lòng tôi thường chơi vơi
Mỗi khi mùa mưa tới
Mưa có khi nguôi rồi
Nỗi buồn còn ở lại. 

Có cơn mưa trong đời
Chẳng bao giờ tạnh nổi
Có nỗi nhớ trong tôi
Chẳng bao giờ có tuổi.

Chiều nay cơn mưa tới
Chập chờn trong nhớ quên
Người xưa vừa chìm khuất
Cầu vồng treo bóng đêm...

14/Mai/2012
Thym

TÌM LẠI CƠN MƯA

Cho một cơn mưa không trở lại

Cơn mưa ấy bỗng về trong bão hạ
Mưa nghìn trùng.... Ào ạt mắt môi ngời
Người nghiêng vai một tối xuống bên đời
Vòng tay ấm vùng lưng em bớt lạnh.*

Người ở lại cơn mưa vừa dốc cạn
Trút nghìn năm cho một trận cuồng phong
Vũng hoan lạc bóng tối vỡ toang
Đêm rách toạc mắt lệ loang thổn thức.

Mưa một lần tưới thâm mềm đẫm ướt
Mưa trăm năm một thủa vẫn xa vời
Mưa  trút  hờn mưa vò nát đơn côi
Mưa trôi hết vũng hoang buồn cô quạnh.

NỖI NIỀM GIAI MẠNG P1,2



(Tự thuật của một người đàn ông lên mạng tìm bạn tình)

 
Mấy chú à, anh là người đàn ông cô đơn. Không phải cô đơn trên mạng, vì trên mạng, chả còn ai cô đơn.

GIẤC MỘNG ĐÊM HÈ.....



Đến Berlin theo tua du lịch, người ta sẽ đưa bạn đi thăm những di tích lịch sử nổi tiếng: Tháp truyền hình, niềm tự hào của Đông Đức cũ.

ĐỜI SÔNG




dòng sông mùa xuân
hoa trắng bướm vàng cỏ biếc
mà sao lòng em thao thiết
thương ôi những bông hoa tuyết 
tan về đâu....

NGANG NHƯ CUA



Ngày xưa, mỗi lần chúng tôi bướng bỉnh, mẹ lại thở dài, giận thân: - Bao nhiêu tên hay không đặt. Toàn đặt con vần ương, giờ khó bảo thế.!
Ương, là ương ngạnh. Đó là Hương, (bà chị gái). Phương, (cô em gái)... Không phải tên mình. Tôi hí hửng:
-Trừ con hả mẹ. Con không ương, mẹ nhỉ.
Mẹ kêu còn thảm hơn:
- Lại còn không, mày không ương nhưng mà ang, ngang ấy. Ngang như cua!
Ngang như cua, mà cua đực cơ. Chả biết như thế có gì hay ho, nhưng chỉ biết, hình như mình cũng có...ngang thật.

NƯỚC MẮT ĐÀN ÔNG




Chúc đàn ông trên thế giới, đặc biệt là đàn ông nói tiếng Việt, trong ngày đàn ông hôm nay, một lời chúc duy nhất:
HẠNH PHÚC!



NGƯỜI ĐÀN BÀ OẢI HƯƠNG


Hôm nay, Lavender đã nở trong cái chậu bằng tôn màu tím trên bệ cửa sổ. Nắng tháng năm trườn trên những ngón tay thơm mùi oải hương. Không gian ngào ngạt. Những con ong bay vò vò tìm mật, đôi cánh bướm hiếm hoi chở nắng đầu mùa về đậu trên ngọn tím đẫm hương. "Nếu chết, tôi sẽ biến thành Hummel(*), chỉ chuyên đi hút mật của một loài hoa. Đó là Lavender".

Giờ thì tôi đã bán đi ngôi nhà và mảnh vườn ở ngoại ô. Ngôi nhà có những bức tranh Lavender, mảnh vườn có bụi phúc bồn tử sẫm nâu khi chín, tử đinh hương cũng tim tím , và những lối đi nở đầy oải hương.

LÀ CON TRAI


Tặng Cua em yêu của mẹ.

Trưa nay con gọi điện cho mẹ: 
"Con không về ăn cơm nhé, con đi đá bóng với Merz." 
Thế là mẹ cuống lên, lo con bụng đói còn đi đá bóng.  Nhưng con dõng dạc bảo: "Con tự biết con có đói hay không. Con đã lớn rồi. Mama quên hôm nay là sinh nhật con à?"
Uh, quên được sao, mẹ đếm từng ngày mà... Nhưng ngày này nó đến, lại thấy sao mà quá nhanh...

BÌNH YÊN




Tôi ra ga lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi, chẳng cần ai tiễn biệt...

 
Những câu thơ của Bergon tự nhiên cứ vang lên trong đầu, một buổi sớm chớm hạ, trời mưa ẩm ướt, sương mù dùng dằng trên sân ga và những gương mặt người nhòe trong mưa...


Tôi không ra ga một mình, nhưng một mình làm một chuyến tầu tốc hành ngược về quá khứ, để tìm về tương lai - những dấu chấm than đau đáu cuối cuộc hành trình đã được mã hóa bởi hai từ "số phận".

Không có gì để ngắm hai bên đường, cảnh vật chơ vơ buồn lúc giao mùa. Tuyết đã không còn kiên nhẫn dưới ánh nắng mặt trời tháng 4, mà mùa xuân còn ơ thờ đâu đó rong chơi...

THƯƠNG MỘT NGƯỜI...




Đã bao giờ bạn thật lòng thương ai đó, thương một người.....

Tôi không nói về tình thương gia đình, cái đó nó vốn nằm trong huyết quản một người bình thường. Ai chả có tình thương ấy. Nhưng thương một người mà người ấy, vốn trước đó chỉ là người dưng...


Thương nụ cười và mái tóc buông lơi....


Có lẽ nào tình thương chỉ bắt đầu bằng một điều đơn giản thế. Một nụ cười, một mái tóc.... Hay thương ở đây là thích, là yêu... như cách nói của người Nam? Một người bạn từng cắt nghĩa: Trong Nam không có từ yêu, em nhé. Nên thương cũng là yêu, bởi trong tình yêu có cả tình thương rồi....

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang