NGƯỜI ĐÀN BÀ OẢI HƯƠNG



Lavender còn tím mãi mùi hương
Tóc em mãi thơm mùi thơm con gái
Khóe mắt đánh rơi anh nhặt về từ ấy
Tương tư...

Hoa Oải hương ngủ suốt mùa thu
Em ngủ quên sao em
Không chờ anh tìm đến...?
Môi xa ngọt mùi hương bí ẩn
Ngỡ chạm rồi lại vỡ trên tay...

Em ơi...
Se sẽ thôi, kẻo buồm vỗ cánh bay
Bờ rào chiều nay dát vàng hoa Cúc đắng (*)
Dã quỳ nhỏ nép vào anh mỏng mảnh
Thương quá chừng một vạt nắng em run...

Thương quá chừng giọt nước thoảng như sương
Trong mắt em, khoảng trời xanh mây lướt
Thương quá chừng, em ơi, làm sao tới được
Em khép lòng như một đóa Oải hương...

Hàng dậu thưa ngăn cách đến vô thường
Anh bơi mãi vẫn mệt nhoài tay với
Khóe mắt đánh rơi gia tài nhân lên mãi
Anh giầu thêm từ thủa biết thương người!

Oải hương nói gì tím thế người ơi
Chỉ sợ nỗi nhớ em khắc sâu như định mệnh
Người đàn bà một lần đi ngang số phận
Mà bão giông bùng lửa ở trong anh...
---
Ka
21062015



Chú thích: (*): Hoa cúc đắng, là tên gọi khác của hoa Dã quỳ vàng.
Foto by Hạnh Trần (Nguyên Trưởng ban Việt ngữ đài BBC)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang