Thơ em viết rồi mai ai sẽ đọc
Khi khung trời yêu dấu đã rời xa
Thảo nguyên sót một lùm cây xấu hổ
Cụm mây tan trên đỉnh ngọn, dẫu là...
Câu thơ khép dở dang vần gieo lỡ
Dấu chân nhòa trên mặt đất sau mưa
Cánh hoa mỏng bay theo chiều gió lật
Đậu hờ trên dòng nhớ cũ thờ ơ
Bấy nhiêu thôi đong chừng nao sẽ đủ
Khi bàn tay chưa nắm được bàn tay
Vần gieo vụng vỡ tung như ảo ảnh
Giọt nắng tan dưới những cánh mây bay...
Ta cất giấu những ảnh hình run rẩy
Trong vần thơ lấp lánh thủa ban sơ
Tìm ngây dại ẩn sau lần áo cũ
Đợi khóa kia mở cánh cửa ơ hờ
Thơ vô tội mà người mang tội lỗi
Khiến trăm năm lỡ hẹn một lần sông
Nên ta đốt những dòng thơ hấp hối
Sưởi cho lòng ấm lại một mùa đông...
----
Ka
09122014