CÀ PHÊ TRI KỶ




Cho một ly đen nóng thôi em

Anh sẽ gọi là cà phê tri kỷ

Ngọn khói cay phủ phê lời hoa mỹ

Vồng môi thơm treo một nụ hôn gần...


Cho anh ngồi uống cạn suối mắt đen

Say đến chết ảnh hình trong mộng ấy

Năm ngón vụng nhặt lên lời tình dại

Vừa trao nhau chết đuối dưới ly chiều...


Dìu nhau vào mộng mị giữa vườn yêu

Giọt đắng vỡ trên bờ môi ngọt lịm

Anh ngụp dưới nụ cười em ướt đẫm

Vì sao hôm lạc giữa chốn hoang tìm...


Xô ngã chiều vào chấp chới hoàng hôn

Ta mê mải trong một vùng hoang vắng

Lời em tan trên mênh mông sóng lặng

Chưa nhau mà cơn khát đã cơn say...


Tay em đây anh nếm cạn ngón gầy

Nâng niu giữa một vùng hoang vu tóc

Như tiền kiếp chưa từng ai đã biết

Có một người nơi ấy đứng chờ ta...


Cà phê mờ bay thơm ngát làn da

Cơn đắng đót lận vào bầu huyết quản

Con phố chiều mênh mang lời tình muộn

Dâng nhau rồi ai nỡ chối từ ai...

-----
Ka
16092014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang