SERENATA DƯỚI VÒM CÂY



Mai anh đi rồi phố có buồn không
Bầu trời thôi xanh rụng đầy mắt lá
Chỗ cũ ta ngồi chợt cơn gió lạ
Đổ xuống bên đường chạm mắt ai rơi…

Mai anh đi phố nhạt nắng trời
Tầu điện không ray lạc vào bến cuối
Nhà ga nghẹt người xô nhau rượt đuổi
Góc đường nào phấp phỏng bóng người qua?

Alexa run rẩy vỡ òa
Mười ngón tay gầy cầy trên ngực nhớ
Khi chú thiêu thân quăng mình vào lửa
Vệt môi chiều bùng nổ hoàng hôn...

Phố buồn không em khi nguôi hết giận hờn
Bờ môi ấm lau dòng sông nước mắt
Chỉ còn Serenata dáng ngồi câm lặng
Tóc nâu rơi…

Ôi sợi tóc nâu rơi…

Không dám trở về bởi chẳng nỡ xa rời
Ta ngược đường ngược chiều gió thổi
Bản Serenata cung trầm còn rung lên vời vợi
Khóe môi mềm vò nát khát khao đêm...

Mai một người đi đổ lá xuống bậc thềm
Thu rắc lên trời từng cơn bão muộn
Quảng trường thênh thang nửa con tàu mắc cạn
Sương loang ướt giấc mơ khan…

---
Ka
04082015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang