HOA VỠ



HOA VỠ


Khi se lạnh bờ môi trong gió lạnh

Biết mùa Đông chạm xuống dưới sân nhà

Hoa vẫn thả chút tàn hương sắc muộn

Nói điều gì tạ lỗi với ngày qua?


Thì hoa nở

Thì hoa rơi

Người vẫn thế....


Vẫn vô tình...

Ngạo nghễ

Bỏ ta đi


Ta kiêu hãnh chỉ bờ vai biết lỗi

Che tàn phai ngọn gió gẫy xuân thì


Hoa lơi lả rót buồn vào cuống mật

Dụ ong về mùa đã lật sang trang

Vầng trăng khuyết thêm vào vầng trăng khuyết

Hai nửa trăng

Mà rớt

Chẳng khuyên rằm...


Thì giữ lại những tàn hương quá muộn

Dịu dàng đau một nửa nỗi đau mình

Như vết rạn chiếc bình xưa quá đẹp

Ta buông lòng

Để vỡ...

Một lần suông...
----
Ka
02.12.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang