YÊU LÀ GÌ?




Nàng đã đến trong những ngày rất vội
Phá vỡ trong ta nhịp sống đời thường
Kẻ dạn dầy nay bỗng đáng thương
Cứ lúng túng như chàng trai mới lớn.

MẢNH TIM BUỒN LƯU LẠC CỦA ANH ƠI....




Mảnh tim vỡ của anh ơi
Đi tìm em từ bao gi chẳng thấy
Mà có tìm đâu, mình va vào nhau đấy!
Nỗi cô đơn biết nói tiếng loài người.

NGỰA HOANG-CUỐI CÙNG CHO MỘT THẢO NGUYÊN


Đồng lúa đã gặt bông
Luống cải đã chặt ngồng
Đất thơm mùi hương mới
Bởi mơ màng, Tình say!

TOUCH ME!

       A touch of spring!






Ngày thứ 6 Tuần Thánh đã đến (Karfreitag). Lập xuân đã gõ cửa. Mùa chay  đã hết. Thế mà, mùa xuân ơi, mày đi đâu, để cả Châu Âu chìm trong tuyết trắng. Berlin  chìm trong tuyết trắng!

EM ĐẸP DẦN LÊN TRONG MẮT ANH




Em đẹp dần lên trong mắt anh
Người con gái anh chưa hề gặp mặt
Con đường cũ mịt mờ xa tít tắp
Con đường nào cũng một lối không em...


LŨ XUÂN


Em ơi, em có thấy
Đêm qua, xuân đã về
Nụ xuân hồng trước cửa
Trong đất-trời đê mê...?

TÓC DÀI NỖI NHỚ CŨNG TRÔI THEO.....



Xuôi qua con phố buồn
Tàu đi, lòng chậm lại
Chẳng có gì níu chân
Mà sao chừng ngần ngại.

TÔI Ở ĐÂU TRONG NỖI NHỚ?




Tôi đã say rồi tôi lại say
Một bầu rượu cạn vẹn đắng cay
Em đi nỗi nhớ còn tê dại
Hơi thở ngập tràn khói lắt lay.

NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG BÓNG ĐÊM



Người đàn bà đi ngang qua cuộc đời tôi
Người đàn bà nhìn xuyên qua số phận
Em linh cảm có điều gì day dứt 

Khắc khoải điều gì 
sương khói mãi đời tôi?

SAO EM KHÔNG VỀ MÙA HOA SƯA ?






Chợt có điều gì rất đỗi... em
Tháng Ba mật phủ lá Sưa êm
Hoa đưa mầu nắng ngang qua ngõ
Chếnh choáng mộng theo một dáng mềm...

ANH LÀ AI?




                          ANH LÀ AI ?





Có lẽ nào em lại yêu anh?
Một nhân vật em chẳng hề mơ thấy
Bạn bè gọi anh "Tre mùa đông" đấy
Em mỉm cười nhơ nhớ dáng ai thanh...

LỜI NGỌN NẾN



Cây nến đỏ ở trên bàn cháy đỏ
Của riêng tôi vĩnh viễn thuộc về tôi
Ai đi ngang ngỡ mùa xuân đã hết
Chẳng còn mang màu áo tinh khôi.

CHÂN TÌNH



Cây nến đỏ có gì lạ thế
Mà đêm qua thao thiết cháy không nguôi?
Con tim nhỏ có gì lạ thế
Đập không nguôi trong lồng ngực bồi hồi?  

EM LÀ BÔNG HOA THANH KHIẾT CỦA TRỜI ĐÊM





Em là bông hoa thanh khiết của trời đêm
Hoa giấu mật đợi ong vào gọi cửa
Ánh mắt em có điều gì trong đó
Mà sao trời thăm thẳm phía không em ?


Muốn trốn khỏi em, biển cả chẳng bình yên
Gạn đáy Sông, bẻ gẫy buồm, cản gió
Tàu neo bến đã nửa đời rêu phủ
Sao em còn gieo bão, gọi buồm lên ?

Kẻ tội đồ chinh chiến đã bao phen
Cười nhạo những tín đồ rồ dại
Quen chiến thẳng, chẳng nếm mùi thất bại
Bỗng một ngày khôn -dại hóa đua ghen !

Con đường nào đưa ta về bên em
Cỏ vẫn ướt một màu xanh con gái
Em có thấy áo vừa thay màu mới
Sắc hoa đào lên má, rượu đầm men ?

Không ồn ào, chẳng có gì riêng
Mà mình lại là nhau đến thế
Như cúc dại sau hè, như sớm mai, như bậc cửa
Đếm mùa xuân nào cũng có bóng dáng em.

Tâm hồn em thanh khiết tự trời đêm
Ta đã mất nửa hồn mình trong đó
Nơi không có chia ly, muộn phiền, trăn trở
Mỗi sáng mai đây, ta lại mới ban đầu...
---

Ka
Mùa hè 2006.



HOA CẢI VÀNG MẶT ĐẤT CUỐI TRIỀN SÔNG





Mùa xuân...
thật ra chưa hẳn là đã xuân, vì thi thoảng vẫn còn những trận rét co ro trong giá lạnh. Và vẫn còn tuyết vướng vất đâu đó bên hiên nhà... Biết là xuân chưa về, mà đã thấy xuân. Hình như xuân đến từ những lời tâm tình của bạn...

ĐỈNH DỐI LỪA






Tặng M&R thân quý.
Tặng những người đàn ông đào hoa
Tặng những người phụ nữ câm lặng giữ bình yên cho tổ ấm.

SẼ ĐẾN MỘT MÙA TRĂNG


Sẽ vỡ toang những mảnh trăng cô độc
Sẽ găm vào đêm những tia nắng cuối ngày
Biển ngàn đời tỉnh giấc đêm nay
Chỉ còn ta và màu đen loang xa trên biển...

CHÁY





Tôi sẽ chẳng dối lòng tôi thêm nữa
Vì trước em, bờ bãi hóa dòng sông!
Một đốm lửa chẳng làm nên ngọn lửa
Chỉ tàn tro leo lét đến kiệt cùng



THÁNG 3, MỘC LAN EM CỨU RỖI HỒN TÔI





Băng đã trôi, tuyết đã tan trên những khu vườn tháng 3. Và nắng, như rắc vàng trên những cành cây khô.

GAI CỦA HOA HỒNG





Em nói với tôi: Em đi nhé...Em sẽ rất nhớ chị....Nhưng em phải đi thôi...chỉ có cách đó em mới quên được người ấy...

THƠ TÌNH MỘT NGÀY BIỂN ĐỘNG



Em là ai trong triệu triệu người quen
Ngày mới đến vầng dương trước cửa
Anh lang thang như kẻ điên trên biển
Gồng mình lên chờ gió lộng ngoài khơi....


Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang