Ngày thứ 6 Tuần Thánh đã đến (Karfreitag). Lập xuân đã gõ cửa. Mùa chay đã hết. Thế mà, mùa xuân ơi, mày đi đâu, để cả Châu Âu chìm trong tuyết trắng. Berlin chìm trong tuyết trắng!
Em là bông hoa thanh khiết của trời đêm Hoa giấu mật đợi ong vào gọi cửa Ánh mắt em có điều gì trong đó Mà sao trời thăm thẳm phía không em ? Muốn trốn khỏi em, biển cả chẳng bình yên Gạn đáy Sông, bẻ gẫy buồm, cản gió Tàu neo bến đã nửa đời rêu phủ Sao em còn gieo bão, gọi buồm lên ?
Kẻ tội đồ chinh chiến đã bao phen Cười nhạo những tín đồ rồ dại Quen chiến thẳng, chẳng nếm mùi thất bại Bỗng một ngày khôn -dại hóa đua ghen !
Con đường nào đưa ta về bên em Cỏ vẫn ướt một màu xanh con gái Em có thấy áo vừa thay màu mới Sắc hoa đào lên má, rượu đầm men ?
Không ồn ào, chẳng có gì riêng Mà mình lại là nhau đến thế Như cúc dại sau hè, như sớm mai, như bậc cửa Đếm mùa xuân nào cũng có bóng dáng em.
Tâm hồn em thanh khiết tự trời đêm Ta đã mất nửa hồn mình trong đó Nơi không có chia ly, muộn phiền, trăn trở Mỗi sáng mai đây, ta lại mới ban đầu... --- Ka Mùa hè 2006.
Mùa xuân... thật ra chưa hẳn là đã xuân, vì thi thoảng vẫn còn những trận rét co ro trong giá lạnh. Và vẫn còn tuyết vướng vất đâu đó bên hiên nhà... Biết là xuân chưa về, mà đã thấy xuân. Hình như xuân đến từ những lời tâm tình của bạn...