KHI MẶT TRỜI ĐI
Nhãn:
Thơ
Khi mặt trời đi.
Hoàng hôn lang thang không về và phố vẫn buồn, như thế
Buồn như ngày mới lên
Bất chợt.
Ngụm vui dốc cạn. Trả vay
Nhỏ giọt ngày dài
Uống hoài mà chẳng thấy
Say...
Khi mặt trời đi. Em ơi! Nắng nhốt lệ sau mây
Anh úp mặt vào ngực trăng. Trăng cũng trốn
Anh ngậm một ngụm buồn. Buồn thành sông dâng lên như sóng
Như bão như giông
Như đại dương gầm thét
Tầu không thể xa khơi. Bình yên vỡ nát
Biển cuồng điên gào thét
Gọi tên em. Thảng thốt tiếng cầu kinh...
Anh nằm trên sàn như một giọt buồn lăn khỏi phím cô đơn
Hợp âm vỡ tan
Nỗi nhớ căng cung đàn
RỚT.
5 nhận xét:
Mẹo Comment
Chú Ý: Bạn có thể
dán link video (từ trang youtube), link nhac (từ trang nhccuatui) hay link hình (tận cùng có đuôi .gif, .jpg, .jpeg, .png, .bmp) mà không cần dùng thẻ
- viết <b>chữ đậm</b> <i>chữ nghiêng</i>
- đổi cỡ, màu chữ: [size="30"][color="gold"] Chữ cỡ 30 màu vàng [/color][/size]
(Màu : blue, green, gold, violet, red, pink ..)
- giới thiệu trang web: <a href= link_trang_web > Tên_trang_web </a>
- chèn một số yahoo emoticons (click Chèn emoticons để xem cách gõ)
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài thơ đắt ở chữ RỚT, nó mang hai nghĩa vừa là cung đàn mặt trời (Thần Zeus được coi là thần mặt trời). Và cũng có nghĩa khi "Hợp âm vỡ tan" thì "nỗi nhớ căng cung đàn" cũng rơi vỡ tan tành. Lối chơi chữ đồng âm khác nghĩa hay lắm ru.
Trả lờiXóaKhông biết có đúng ý "chú chỉnh" không ?. Đúng là đêm của núi lửa Thơm có khác, luôn khát vọng cuồng điên đến tận cùng bởi cô đơn. Nguyễn thích sự nổi loạn này của Thơm.
Xin cảm ơn và chúc Thơm luôn may mắn cùng hạnh phúc với bình an.
Vâng. Rớt đúng là thần Rớt, vì yêu mà chịu mang thân lưu đầy cho lửa đốt, chim chóc rỉa thịt móc tim. Thym nghĩ Rớt hẳn thà được sung sướng trong nỗi đau rên xé ấy để quên đi nỗi đau khác.
XóaĐêm yên bình anh ạ. Berlin vừa mưa sau những ngày rất nóng.
Nhưng mà là thơ đau thôi nhé, chứ không phải Thơm đau đâu. Nguyễn không muốn Thơm phải chịu đau vì bất cứ lý do gì. Mà chim chóc nào chịu được sức nóng của Mặt trời? Vẫn là Thơm, ngôn từ cứ phải đanh lại mới yên. Nhẹ nhàng lãng đãng miên man như tản văn ngày xưa đi.
XóaHà Nội cũng tầm tã cả tuần mưa bão liên tiếp. Đường ngập thành sông hết cả rồi. Chẳng buồn đi đâu cả. Chân chạy tham việc mà bị bó chân bực ông giời quá.
Đôi khi ta vẽ chữ
XóaThả trôi như thuyền trôi
Đời thì nhàn nhạt thế
Xá gì nỗi đau rơi!
Tự ta băng bó lại
Tự ta khâu niềm vui
Câu thơ rồi lành lại
Thế là xong kiếp người!
Thơ hay quá....
Trả lờiXóahạt điều rang muối