TIẾNG KA ĐÊM



Ru mai buồn từng cánh rơi ngoài sân mưa.
Yêu ngàn lần hơn nữa cũng mất nhau rồi
Anh trách anh vì sao với hoa không cùng chung đời ...

Buồn hoài chi ta ơi
Nơi ấy hoa vàng, cho đẹp mùa sang
Đường mình qua lúc nào
Từng bước âm thầm, tình cũ dâng trào

Đường về không gian xưa
Đá rêu xanh đầy, đi về mình ta
Chiều về hoang phím đàn
Một phút giây nào, mình khóc cho nhau

Mình cùng say trong mưa
Em ánh trăng mờ, anh làm trời thơ
Ngày tàn đến cuối trời
Người lãng quên rồi, đời đã chia trôi

Mai dù ai đưa bước em qua đông dài
Em không đợi anh nữa trong lời ru đêm
Xin đừng mang nước mắt trao cho đời
Khi tiếng ca từng đêm vắng đưa em về bên người


Việt Anh







Em có đợi anh không? Khi yêu nhau, có nhau đã là chờ đợi. Ngày đến, trưa đi, tối về, đêm lại, bản thân đợi chờ đã là một bài ca. Không yêu, sao lại đợi. Không đợi, sao biết đến nỗi dặt dìu se lòng của một mùa yêu....?


Tháng 9 rồi đó em. Rồi sẽ đến tháng 10.... Những cơn mưa đã vào mùa nặng hạt, em à. Mưa bao giờ cũng muộn nhưng dịu dàng tạt vào lòng ta những nỗi niềm dịu ướt, như mưa.

Nơi anh bắt đầu mùa mưa bão. Những con đường lướt thướt, những quán cà phê chiều vàng vọt chênh vênh viền khói say. Đã là mùa dã quỳ thắp sầu nỗi nhớ. Đã là mùa trăng đi. Đã là tiếng ngâu lếch thếch kéo hồn qua đêm vắng. Mà em, nơi em, có còn không những bông dã quỳ nở muộn?

Thế rồi bây giờ đã cuối mùa thu. Những cánh đồng hoa vàng không còn tươi màu nữa. Cải vàng đã kết hạt. Kê vàng đã thâm nâu. Mùa thu rắc buồn lên cảnh vật. Màu của lãng quên. Màu của bắt đầu một mùa chết chóc.

Lần cuối cùng em đi hái hoa là vào cuối tháng 8. Đường ray bỏ hoang không bóng một con tầu. Mùi thuốc lá ngai ngái mỏng như khói luẩn khuất bay ra từ nhà máy. Yên tĩnh đến ngỡ ngàng. Chỉ còn những con đường chói một màu vàng hoa. 
Mắt em in một trời hoa gấm. Hoa víu chân người đi. Hoa nát lòng người ở lại. Hoa say trong khúc hát đưa chiều bịn rịn thủa xa người...

Ở đây hoa dại mọc nhiều lắm, ai biết không? Có khi cả cánh đồng toàn một loài hoa dại. Hoa thuốc phiện đỏ tươi bạt ngàn màu lửa cháy. Hoa bồ công anh hườm hườm màu nắng xen với bông gù đã kết thành dù trắng, như sương non trên thảo nguyên lao xao gió. 

Nhưng không vàng nào như vàng Dã quỳ gắt gao nỗi nhớ. 
Không lời hát nào chói lòng như tiếng ru đêm.
Không phím tơ nào buồn như nỗi cô đơn.
Nên muôn trùng so dây chiều nay, những câu hát găm một vạt trời xanh xao....
Mỏng, nhẹ như hơi thở, như tiếng tâm tình day dứt sóng âm ba.


Tiễn người đi. Khi sương về...
Níu chân người. Từng bông khép cánh...

Hoa có vàng, nơi ấy, không em...

Kathy
2792013






4 nhận xét:

  1. http://www.nhaccuatui.com/m/7skcxTxSjH

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hoa đã vàng
      y
      Như mưa tình
      gội
      Mát khoảng trời
      xanh
      Ngát tiếng cười.. . tươi

      Xóa
    2. Dã quỳ nở giữa mùa thu
      Mùa thu giấu hết phù du, dã quỳ
      Thì thầm mơ tiếng vu quy
      Mưa thu ướt gối dã quỳ cánh run...

      http://blog.ngochieu.com/wp-content/uploads/2010/11/IMG_1296.jpg

      Xóa
Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang