DƯỚI BÓNG CÂY OLIVE



Thành phố biển thiêm thiếp giấc trưa nhu mì như người đàn bà bất chợt dịu dàng sau phút nồng nàn. Biển lăn tăn sóng mơ màng ngủ mệt. Nắng liêu xiêu trên gió đùa. Và những hàng cây lịm đi trong mầu xanh bàng bạc của những rặng Olive.

Không nhiều loài cây sống được ở nơi đây. Nhưng vẫn bạt ngàn mầu xanh phủ ngang những đỉnh đồi đầy đá xám. Nho vươn tay bám lấy đất cằn để vặn mình ra trái. Hoa giấy bạc mầu chờ đợi dưới bóng những hiên nhà, lặng lẽ trổ đầy hoa tím ngắt trĩu cả màu nắng biển.

Thành phố biển chói lên những đốm lửa ngày tôi đến, giờ níu chân ngày tôi sẽ rời đi.

Sân nhà phủ đầy hoa giấy chao rơi sau một thời rực cháy. Và những bông hoa râm bụt ưỡn cánh no tròn lập lòe theo gió nhè nhẹ đưa.

Lão ông Mille sáng nay hái tặng tôi một bông hoa râm bụt đỏ. Tôi đã đặt nó lên bàn, trên cái Laptop màu nhũ bạc. Màu đỏ như một lời chia ly chưa nói đã nhói lên câu giã biệt.  Bông hoa như đốm lửa sẽ không bao giờ tàn - chỉ cần trời còn chút nắng rơi.

Ngoài kia, và xa, xa nữa, những um tùm của tầng tầng lớp lớp rặng Olive đang tỏa bóng bên những sườn đồi còn bạc phếch nắng chan. Những chùm quả khô cằn như những viên đá màu ngọc bích găm đầy tán lá oằn mình níu kéo chút màu xanh.

Đất cằn sỏi đá, biển không lắm cá nhiều tôm. Nhưng sao họ phong lưu thư thái như tự ngàn xưa đã vậy. Và ngàn sau, sau nữa, còn bao điều ta còn nhặt được dưới bóng những cây Olive?

Người ta không xây thiên đường thì có được thiên đường.

Còn chúng ta háo hức xây thiên đường thì lại sống trong địa ngục.

Tôi nhớ đến câu nói của một người bạn và bất giác, thấy ran rát nắng như vừa đi qua chỗ không còn bóng che.






Nhà tôi cũng trồng một cây Olive  trong chậu. Nó cằn cỗi, vàng lá mùa thu và rụng lá khi đông về.

Làm sao có được chút bóng rợp. Nếu cây chẳng bao giờ tự mình lớn lên...

18/7/2013
Thym
Okrug

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang