THÀNH PHỐ ĐÊM KHÔNG NGỦ

Trogir nhìn từ ngoài khơi.
Chụp đêm ngày 17/Jul/13.



Người ta nói nhiều đến Madrid, Barcelona, Ma cao, hay Las Vegas... là những thành phố đêm không ngủ. Nhưng sẽ là rất không công bằng nếu quên mất Trogir của đất nước một ngàn hòn đảo này.

Nếu ban ngày, Trogir yên ả với những bước chân thư thả của du khách đi khám phá những góc khuất bất ngờ của nền văn minh thể kỷ trước, thì ban đêm, người ta ùa ra hối hả để hưởng thụ và nhám nháp. Thành phố thay đổi đến chóng mặt trong diện mạo mới. 

Chỗ nào cũng chật cứng người là người. Bến cảng trở nên đầy ắp và chật chội vì những con  tầu từ các nước đổ về, vừa để vãn cảnh, vừa để ăn tối. Các quán ăn với hàng vài trăm ghế ngoài trời san sát lúc này đông nghẹt thực khách. Ban ngày, chỗ nào cũng thấy rộng rãi yên bình. Giờ mới thấy, tất cả mới thật sự bắt đầu.

Trong ánh điện và gió biển lành lạnh, cuộc sống của thành phố cổ có một hơi thở mới. Đó là sự pha trộn giữa cổ xưa và hiện đại trong một nhịp điệu từ tốn đặc trưng như người dân xứ này. Không ầm ào sôi động như Madrid, không bừng bừng sát phạt như Ma cao, Trogir vẫn giữ được vẻ duyên dáng như một cô thiếu nữ đang thì. Không đua đòi mà vẫn hấp dẫn bởi vẻ rạng ngời xuân sắc.

Trong khi mấy con chị sà vào đồ nữ trang và bưu ảnh để gửi cho bạn bè, thì thằng em chỉ một hai đòi mua một cái đèn pin loại  nhỏ xíu. Cuối cùng tôi đành nhượng bộ nó như mọi bà mẹ nhu nhược khác trong trường hợp này. Dù không biết đây là cái đèn thứ bao nhiêu đã mua cho cậu ấm.

Nhưng lúc về, đi ngang qua bãi biển, thấy chúng nó say mê rọi đèn vào những con tôm, con cua bám trên ghềnh đá, tôi mới hiểu chúng nó làm gì đến mê mải cả đêm. Trong khi con chị ra bãi ngồi nghe nhạc với mấy đứa bạn từ München mới quen và mấy đứa bản xứ nói tiếng Anh, thì hai đứa em hì hục đi vớt tôm cua suốt đêm với lũ lau nhau. Và đèn pin là thứ tuyệt vời nhất cho cuộc thám hiểm trong bóng tối.

Chúng tụ tập, hẹn hò nhau râm ran đầu ngõ. Rồi, dân du lịch, dân địa phương, tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Pháp... òa ra như chim suốt đầu ngõ. Chúng mang về một xô đầy nhóc cua là cua để khoe với mẹ. 

- Mama không được ăn nhé. Nhỡ chết thì sao? -  Con Bơ dặn mẹ đầy nghi hoặc.

Trời ạ, bên Đức người ta vẫn bán đầy thứ tám cẳng hai càng này cho người Việt để làm món canh cua. Nhưng ở đây biết lấy gì để chế biến đây? Người Việt nam mình nhìn con gì cũng chỉ nghĩ đến mỗi một việc ăn thịt nó! Tôi nghĩ lại lời càu nhàu mặc định của lũ trẻ những lần về Việt nam, khi thấy ngoài chợ người ta bán đủ thứ để mang về cho vào bụng. Từ mèo, chó đến cóc nhái, rắn rết... Ôi, người Việt. Tôi cũng đang nghĩ đến món canh cua đây...

Muốn theo chân lũ trẻ ra biển tham gia vớt cua. Muốn ôm cả đại dương vào lòng cùng những đêm hồn nhiên con trẻ. Muốn... Và muốn...!

Ngoài bếp, lũ trẻ véo von tiếng Anh với nhau. Tôi không phân biệt nổi đâu là giọng con mình, đâu là giọng con người ta. Chỉ thấy chúng xoắn lại từng cụm, cười như nắc nẻ, giòn tan. Tự nhiên thấy buồn cho lũ trẻ. Chúng sắp chia tay nhau rồi...

Chúng trao nhau địa chỉ và fb, hẹn nhau liên lạc...

Đêm biển yên bình quá. Tiếng chân những con cua biển lạo xạo cả đêm trong cái xô nhựa không tài nào dỗ được giấc êm. Tôi mang nó ra Balkon. Có lẽ mai sẽ lặng lẽ thả nó xuống lòng biển khơi. Trả nó về nơi nó đã sinh ra, nơi nó thuộc về.

Không còn tiếng lạo xạo, mà giấc ngủ vẫn còn ở đâu rất xa.

Có lẽ, thành phố đêm nào cũng thao thức...
----
Thym
17/7/2013
Okrug

8 nhận xét:

  1. Nặc danh11:44 17/7/13

    "Tiếng chân những con cua biển lạo xạo cả đêm trong cái xô nhựa không tài nào dỗ được giấc êm". Cảm xúc em khi đọc câu này rất mạnh đấy chị.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vì sao hả cô bé? Có thể nói rõ không nhỉ? :)

      Xóa
  2. Hai bài liên tiếp viết về ăn uống đọc rất thích.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thiếu đùi gà....
      Em không biết anh hóa ra rất tham ăn nhé. :D

      Xóa
  3. Madrid, Las Vegas hay Trogir Mình đều nghĩ đó là những TP Văn hóa đậm đà. Rất riêng mà mình vẫn gọi đó là bản sắc. Bản thân những người sống tại đó ai cũng nghĩ là một ngày bằng hai. Và cái sự ngủ thì thật là lãng phí. Những ngừoi như THYMIANKA, may mắn được làm lữ khách ở Trogir cổ kính thì lý do gì để ngủ. Vui với Thy!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đi chơi mệt là vì thế thế đó anh. Người ta mong kết thúc chuyến du lịch để về nhà...nghỉ ngơi. :D

      Xóa
Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang