Úp mặt vào lòng sông
Để ôm từng ngọn sóng
Vồng búp môi đa tình
Hứng giọt đời say động.
Úp mặt vào nỗi buồn
Biển đời xô gió lộng
Uống một ngụm niềm yêu
Để trào sôi mạch sống.
Úp mặt vào ngực ấm
Môi chạm vầng trăng hoang
Đại dương òa sóng đánh
Giữa đôi bờ cỏ loang...
Thym
23/7/2013
Mình phải "nghiêng mình kính nể" Thymianka, bạn làm thơ và viết văn như lấy món đồ trong túi. Vậy mà hay mới chết. Heee! Chúc mừng bạn nghe!
Trả lờiXóaTại vì em lấy đúng món đồ của em thui! :D
Xóacám ơn anh đã ưu ái Thym ạ.
http://www.youtube.com/watch?v=hyYiaTmj3Io
Trả lờiXóaBài thơ hay quá, chẳng còn biết phải khen thế nào, nên đành dùng ngôn ngữ truyền thống để khen vậy. Đọc thích lắm (anh không nịnh) Phục đấy!
Trả lờiXóaAnh thích hay đọc thích ạ?
XóaKhác nhau đó nha! :D
Úp mặt vào cơn mơ
XóaÂm vang lòng ai nở
Sống dội sóng đôi bờ
Tỉnh giấc ngộ . . nàng thơ
Biết Thym kg thích nịnh nhưng tui cũng muốn làm khen sĩ hehe
Ai bẩu tui không thích nịnh? :(
XóaMà có thấy Trâu nịnh tui hùi nào đâu? :D
"Úp mặt vào ngực ấm
Trả lờiXóaMôi chạm vầng trăng hoang..."
Cỏ Thơm hóa ra là... tín đồ của trường phái bạo... liệt :D
Cỏ khéo... tưởng tượng! :D
Xóa