Khi ta già



Khi ta già
—//—
Khi ta già là khi bắt đầu sợ tàn phai
Soi mắt mình nhận ra không còn ngông cuồng như trước nữa
Con tim vẫn cứng đầu như ngựa hoang không ai cầm cương được cả
Dại khờ yêu

Ngày ta già tóc vơi như nắng hè rơi lúc sang chiều
Trái tim đắn đo trước quá nhiều điều cám dỗ
Đi hoang một lần cũng nhiều đêm mất ngủ
Trốn chạy mình cả trong mơ

Ngày ta già áo thôi tươi màu sợ rực rỡ hơn người ta
Mắt bớt lanh đen ngại nhìn đời sâu sắc quá
Đến nụ cười cũng ky bo không muốn dành cho quá khứ
Sợ người cũ tham lam lại tưởng vẫn nặng lòng

Ngày ta già tất cả bỗng trống không
Hồng không nở hoa chỉ toàn gai trước cửa
Một bà già nhăn nheo khâu tim mình bằng muôn vàn mũi kim độc địa
Ngừng lên da non

Ngày ta ngừng yêu trái đất sẽ hình vuông
Bốn góc bằng nhau đổ đầy toàn giông bão
Một bà già viết thơ tình trên ngực áo
Bằng dấu son môi
Vâng
Ngày ấy. Ta già…
—//—
Ka
1432923




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang