See tình



See tình

Tôi biết Oanh khi nàng đang thất tình.

Người đàn bà thất tình mà nói, nhìn chung, là thảm bại. Ở Oanh, ngược lại. Trong bữa cơm chung ở nhà người quen hôm ấy, Oanh ngồi cúi cúi, dáng vẻ bất lực và trễ nải, cái cần cổ rám nâu vương những sợi tóc loà xoà vướng trên nụ cười hoang dã kèm chiếc răng khểnh trông như pho tượng của người thiểu số. Đẹp, mệt mỏi, thô nháp vụng về nhưng vẫn đẹp. Vẻ đẹp của bông hoa đã dại còn bị vứt xuống lề đường khiến người ta chạnh lòng xon xót. Oanh có lẽ không biết mình có thể đẹp hơn, nếu cô biết yêu lấy mình, nâng niu chăm bặp mình, thay vì chạy theo một thằng coi cô như rác.

Dũng là tay lông bông, gàn dở, chẳng ra ông chẳng ra thằng, làm đủ thứ nghề sai vặt khi người ta vời tới, một dạng ăn cơm nhà thích vác ngà cho voi, nhưng cái nghề cần nhất lại làm không nổi: làm chồng. Gã trẻ hơn Oanh đến 10 tuổi. Sau này tôi biết thế. Cũng sau này, khi đã là bạn Oanh, tôi mới biết gã là đầu dây mối nhợ khiến người đàn bà trượt dốc đến mức lâm cảnh nợ nần. Dù người khiến Oanh thành kẻ lừa đảo và quỵt nợ lại là một gã đàn ông khác. Lần này không phải một gã trai trẻ nào, ngược lại, một ông già hơn Oanh đến gần 30 tuổi. Từ giai trẻ lật phắt cái sang ông già, gu của Oanh mặn quá chăng? Không, Oanh chỉ luỵ một chữ Tình, mà Tình ở đây, chỉ có ở những người đàn bà nhẹ dạ, không biết cách neo đời vào chính mình, lại cứ nhè ngọn cỏ bên đường mà túm lấy.
 
Sau lần gặp ấy, phải đến hai năm sau chúng tôi mới thật sự trở thành bạn. Ấy là vì Oanh côi cút quá. Tôi luôn thương những kẻ yếm thế, bất lực, khạo khờ, chả phải tôi mạnh mẽ gì, mà là, tôi cũng từng như họ, khạo khờ và đầy tổn thương.

Trong hai năm ấy, tôi biết Oanh vẫn vật vờ níu kéo, cần mẫn đi làm nuôi gã trai không nên thân, da diết với thằng đàn ông sống chung nhà nhưng không bao giờ mở mồm nói chuyện với con riêng của mình. Oanh không có khả năng làm cuộc cách mạng. Dù đến với Dũng, Oanh đã còn hơn cả cuộc cách mạng, đẩy đời mình đi quá xa chỉ sau một lần sa chân.

Lần ấy, chúng tôi đi chơi cùng nhau. Qua thành phố D., Oanh cố lái xe đi vòng đến ngôi biệt thự nằm giữa vườn cây um tùm, bảo: nhà tôi đây. Bây giờ nó đã thuộc về người khác.

Oanh đi xuất khẩu lao động từ cuối thập niên 80. Cô sơn nữ da nâu răng khểnh có vẻ đẹp hoang sơ đã đốn mất trái tim của một tay buôn hàng lậu rất giầu lúc đó. Một đám cưới hoành tráng và sang trọng. Oanh kể, nước mắt hoen mi. Mình đã từng là cô dâu đẹp nhất, hạnh phúc nhất, được nâng niu nhất. Nhưng chồng Oanh như mọi gã đàn ông dại dột khác, chỉ biết kiếm tiền. Gã đi suốt. Bỏ lại người vợ trẻ bơ vơ trong căn biệt thự với gã người làm công chuyên lái xe, cơm nước và sai vặt, đúng nghĩa một dạng ô sin. Và như một kịch bản rẻ tiền của một câu chuyện đầy nghịch cảnh, Oanh rủ gã trai kia đi trốn. Họ đi trốn vì ở D làm sao được, xung quanh không bạn bè cũng người quen. Sự sĩ diện cũng không cho phép họ tá túc lại ngôi nhà đó. Đôi nhân tình dắt díu nhau đến một tỉnh rất xa lập nghiệp. Nhưng dù đi đâu ở đâu và với vai trò gì, Dũng vẫn kiên cường là kẻ ăn bám, vừa gàn vừa dở, chẳng làm được gì ngoài phá. Không còn tiền, đôi bên chủng chẳng lôi nhau về Berlin, cái nhà ga lớn nhất cộng hoà chứa đủ mảnh đời xô dạt. Vì ở nhà ga, không ai chết đói.

Oanh ngậm ngùi đứng trước cổng biệt thự đã từng là của mình. Tôi kéo Oanh đi, bảo: thôi làm lại, lo gì. Hạnh phúc không phải chỉ đến có một lần. Cái tài của người đàn bà là phải biến rác thành kim cương. Oanh vẫn nhìn vào bên trong biệt thự, nói: chỗ đó từng có Phú Quang ngồi đệm đàn, Quang Dũng hát. Chồng mình còn làm cả bầu sô…

Lúc ấy, Oanh vẫn không thể dứt khoát với Dũng. Người đàn bà luỵ tình thà làm kẻ see tình, hơn là nín đau để giữ lại lòng kiêu hãnh. Nhưng như lời anh bạn nói trong bữa cơm hôm ấy, rằng Oanh đã “đi tìm hàng” rồi. Hàng ở đây hoá ra chẳng phải cao lương mỹ vị gì, mà là một ông già hàng đêm chit chat online.

Nếu rảnh viết tiếp. Cụ Ka phải dậy đưa Nemo đi vệ sinh.
P/s: see tình không phải si tình của Hoàng thuỳ Linh.
See trong tiếng Đức là hồ. Cái hồ. Các cụ nên đọc là Hồ Tình thay vì Si Tình.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang