Thân phận



Thân phận
—//—
Thơ chỉ là trang sức thôi
Chẳng bao giờ là cuộc sống
Như một ngày hồn nhiên em
mặc áo cổ rộng
Để tự do nhòm ngó ngực mình

Thơ chỉ là vệt chì đen
Bôi thêm lên chân mày đã định
Thơ như nước chanh gừng uống vào mỗi sáng
Lau sạch tội tình

Chưa bao giờ thơ là cơm để ăn
Áo lành để mặc
Thơ càng không làm ta bớt ưu phiền tủi nhục
Một nhúm hư danh

Thơ không là ai thân phận thơ côi cút hiền làn
Chẳng làm nên động đất
Nếu tỏ tình bằng bài thơ dịu dàng tha thiết nhất
Nàng mủi lòng thơ đâu phải anh?

Nhưng một ngày thơ chết đi không thể hồi sinh
Ngôn từ bị bức tử
Ý nghĩ cũng di căn đến gần nghĩa địa
Tâm hồn chúng ta bị mối ăn

Cứ để thơ làm trang sức rẻ tiền
Như bật thêm một khuy áo
Như bợm nhậu nốc bia tìm mộng ảo
Như thanh lọc đại tràng cần ly muối chanh
Súc ruột.
—//—
Ka
3/2023
Lady in Red
Anatoly Kalugin
(1959.)
Họa sĩ Nga




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang