Đối mặt



Đối mặt
—//—
Rồi đến một ngày anh phải đứng trước gương
Đối diện với chính mình vì chẳng thể nào suốt đời cúi mặt
Con thuyền vẫn buông neo trong những ngày bão lặng
Cơn gió xoay chiều từng bẻ ngược cột buồm anh

Ngày anh bỏ em đi tất cả hồ nước đều đóng băng
Trăng cuối mùa sương không treo trên nóc trời rất mỏng
Thành phố quên tên những ngòn đèn vàng thôi hắt bóng
Viên đá lát đường vụn nát chuyến tàu đêm

Ngày ấy hồn nhiên em đâu biết đến vô thường
Cứ tưởng chỉ cần yêu nhau thôi, thế đã là quá đủ
Đốt hết đam mê ném mình vào bể khổ
Những cơn đau tưởng chừng cắt nát thịt da

Rồi tất cả cũng qua đi tất cả cũng nhạt nhoà
Dù vết thương chưa bao giờ lên sẹo cả
Em chỉ biết tự gồng mình lật sang trang quá khứ
Học cách yêu mình để biết yêu đời hơn

Nếu ngày ấy. Giả dụ thôi. Chúng ta biết thu dọn giận hờn
Ta có hạnh phúc hay không khi biển đời dập vùi đến thể
Em đã chẳng có anh suốt một thời tuổi trẻ
Kinh nghiệm này học để lớn khôn thêm

Vẫn biết một ngày hai ta sẽ ngồi xuống, một lần
Nếu anh cầu xin
em sẽ nói lời tha thứ
Nghĩ cho cùng đâu còn gì cần giữ
Ngày anh đi vải liệm đã may rồi!
30.1.23

Ka
(Đàn bà ấy mà, đừng yêu thì không bao giờ bị phản bội, đúng không chị?)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang