KHÔNG ĐỀ VỤN



7 Tháng 2 ·

RU LÒNG KHỜ DẠI....

Dại khờ?


Ai dại, ai khôn?

Mà ôm một chút men hờn, buồn tênh...


Khôn ư?


Một thoáng nổi nênh

Ru lòng

về phía vắng tanh


không người...






Kiều Thị An Giang


7 Tháng 2 ·

KHÔNG ĐỀ 2

Thơ.



Này ta ạ!

Sao đời mình quá nhạt

Nốc hồn nhiên cốc dĩ vãng tìm say

Người vừa mới hôm qua còn nồng mặn

Nhón chân đi chỉ thấy mỗi vai gầy...



Bạn có kẻ một phương trời đối lập

Mẩu gương vàng dấm dúi móc soi nhau

Tình cũng cạn hão huyền như ảo giác

Dòng suối xuyên sa mạc chốn ba đào?



Uh, hay nhỉ, bão bùng gì cũng tạnh

Chỉ cô đơn lẩn khuất cứ đâu đây

Con rắn độc cứ nhè ta mà cắn

Mặc van xin như một mụ ăn mày!



Nếm nước mắt thấy vị đời quá mặn

Mà sao ta nốc mãi chén rượu chay!

Thôi ta ạ! Hai đứa mình nghiêng ngả

Bám vai nhau cũng đã cuộc vui vầy!



Ta bỗng chán tất cả trò vờ vĩnh

Những ân tình xao xác trên nhánh cây

Xin từ tạ những tấm lòng chân thật

Ta treo mình tự vẫn sáng nay đây!
---
Ka
07.02.2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang