Cứ mê man rung suốt mùa thu
Mai nắng lên thôi không biếc nữa
Vàng đi lá ơi rồi người thôi ngóng đợi
Còn đau thêm khi lá đã lìa rơi...
Mới nghe mùa chớm biết vị hôn tươi
Chợt âu lo điều gì căng như lá
Vào giữa hạ thiên thai bừng mật ứa
Vì tin yêu xanh biếc sợ đâu chiều...
Ôi vì đâu mà mưa đổ bến ngâu
Rêu suồng sã mọc hoang quanh mép đợi
Mùa cũng vội quặt vào miền gió thổi
Nhặt lá rơi ai người xác xao không?
Cũng như người xanh biếc đến không tin
Quên cất nắng nương nhờ trên phiến lạ
Ngày hạnh phúc không dụm dành đông giá
Khi cực cùng ta trượt tận bến đau...!
Đếm ơ hờ qua ngày tháng theo nhau
Xanh chưa hết đã vòng quay rượt đuổi
Rồi dưới gốc một vòng đời ngắn ngủi
Nhựa dồn lên
Lá biết
tự thương mình...
----
Ka

01102014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang