TẤM GƯƠNG NGÀN MẢNH VỠ ĐÃ RƠI XONG...

TẤM GƯƠNG NGÀN MẢNH VỠ ĐÃ RƠI XONG...

(Viết cho một cuộc tình, đã vỡ)

Sẽ có ngày sau những chuyến tàu đêm
Anh trở về chẳng còn ai đợi cửa
Con mèo già khoanh tròn dưới gốc cây ngừng thở
Đêm qua…

Cuộn len màu tung tóe trước sân nhà
Em nối mãi những vụn tình dang dở
Màu len đỏ như ráng chiều cháy đỏ
Ngọn lửa nào thiêu nốt quãng thiên di?

Sao không đi đi
Về phía những quầng sáng ngoài kia
Như chú thiêu thân quăng mình vào lửa
Sao không nắm tay một người và say cơn say lập thể
Anh quay về mang bão đổ vào đêm....

Sẽ lại van lơn sẽ hứa hẹn mật đường
Sẽ hôn đến mòn và đưa tay vuốt ve viền môi rất cũ
Sẽ ôm choàng cả gốc cây rưng rưng với theo từng ngọn gió
Sẽ nói không nhiều mà đau đến kiếp sau!

Còn gì đâu mà vá víu cấu cào
Duyên như nốt đàn lên quá căng sẽ đứt
Cơn giông bay qua giữa trưa hè nóng nực
Hạt mưa nào sống lại đọt mầm yêu…

Đã lên quá cao đã đứt sợi dây diều
Đã tan tác những tàn tro tích tụ
Ngày anh đi em tự mình xây cho mình huyệt mộ
Gom hết hương trầm hong kỷ niệm ngày mưa

Ngày anh đi con đợi cửa gọi cha
Anh quả quyết bờ vai không ngoảnh lại
Bồ đề rụng cơn mưa hoa chấp chới
Trên lưng chú mèo già tơi tả đóa tường vi

Anh sẽ quay về để chẳng cầu xin gì
Hoa đã chết
Chú mèo vừa vĩnh biệt!
Bậc cửa mục. Căn phòng thênh thang gió xiết
Tấm gương ngàn mảnh vỡ đã rơi xong…
----
Ka
04072015
#tấmgươngngànmảnhvỡđãrơixong
#thơthymiankathảonguyên
#kiềuthịangiang

#ka

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang