KHÔNG THỂ VÀNG MÃI ĐƯỢC ĐÂU EM

Không thể nào vàng mãi được đâu em
Ta vẫn biết từ khi chưa chạm tay vào phiến lá
Hoa khờ dại như người từ vùng đất lạ
Nở không đành nên nhẫn nại chờ đau

Vì sao hoa vàng em chẳng biết được đâu
Giữ đến mấy ngày mai cũng đến kỳ phải nở
Màu trắng ngỡ ngàng choán đầy trong buồng thở
Đợi cơn gió vô tình thổi đến để mang đi

Biết sẽ tàn phai
biết sẽ chẳng còn gì
Sao vẫn hiến dâng khi người đòi ta dâng hiến
Sau mê đắm đến tận cùng mê sảng
Chấp nhận tả tơi giây phút phải lìa cành

Bồ công anh trao nguyện ước tan tành
Chấp nhận chết đi để tình yêu gửi vào trong gió

Khi trái tim không còn hơi ấm nữa
Người có yêu không?
ngay cả khi chết đi rồi?

Trên cánh đồng bạt ngàn hoa cỏ lẻ loi
Bồ công anh vẫn chói chang, kiêu hãnh
Hai lần nở trong vòng đời quá ngắn
Có tiếc gì không khi đã trót yêu người?

Dẫu mai đây gục chết dưới mặt trời
Chỉ còn những chiếc dù con âm thầm mang đi niềm hy vọng
Những đốm lửa vàng dưới chân không nỡ làm ai bị bỏng
Một tàn tro
Leo lét
Đuổi theo người... 

---
07.06.2017
Ka

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang