CÓ LẼ NÀO TA YÊU NHAU





Có lẽ nào ta chẳng yêu nhau

Câu hỏi ấy chợt một ngày xoáy lốc

Như giông tố khiến trái tim ngừng đập

Như biển sâu cuồn cuộn sóng xô bờ.



Có lẽ nào trái tim và thơ

Lầm đâu đó giữa mơ và thực

Ta yêu nhau có đất trời, vạn vật

Có si mê, cuồng vọng, vụng về....



Đó là đêm còn rớt lại sau mùa

Trong im lặng chỉ còn trăng và sóng

Gió rất mỏng mà sao chừng lạnh lắm

Vòng tay ôm dậy sóng mặt hồ.



Nụ hôn đầu tan biến mọi giả vờ

Tim cuồng dại phá tung lần áo mỏng

Phút say đắm cuốn Tình vào phiêu lãng

Đêm chơi vơi khép lại tháng năm buồn.



Đó là anh vụng dại, mê cuồng

Lời yêu dấu lệ nhòa trên gối lụa,

Hạnh phúc ấy lần đầu ta chạm cửa

Dìu nhau đi tột đỉnh rã rời!



Đó là say, say đến tận cung trời

Se sẽ chứ, để cùng nhau say đắm!

Cứ yêu đi đến nghìn năm ánh sáng

Đến hoang sơ, đến tận kiếp CON-NGƯỜI !



Tay đan tay uống cạn ý trong lời

Trong sâu thẳm chỉ còn hoa và mộng



Có lẽ nào ngàn vạn lời nhung gấm

Vỡ bên tai căng đứt cả cung đàn ?



Thảng thốt ôm một ánh nửa ánh trăng lan

Vòng nhẫn cũng nửa chừng tan dưới sóng

Có lẽ nào vòng tay em lạc lõng

Chưa xa nhau, đã lạc mất nhau rồi!



Có lẽ nào ta yêu nhau anh ơi!

Tình chưa tắt. Lửa Tình còn nồng đượm

Có lẽ nào ta chẳng yêu nhau thật!!!



Yêu!

Không yêu.....

tan tác cánh hoa đời....

____

Thym


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang