TẠM BIỆT MÙA HÈ. TẠM BIỆT MÔI HÔN

Đã không còn những mảnh nắng xếp trên hiên
Đã không còn những vì sao treo trên nóc trời bạc phếch
Đã không còn gì
Không còn gì
Trong góc tim giấu kỹ
Khô trên tay - Một nụ hôn buồn...

Bỗng có một chiều thiếu phụ sợ mùi son
Không dám soi mắt mình sau tấm gương mờ cũ
Góc phố quen khô cong vết tường rêu phủ
Toccata như vệt Thánh kinh buồn...

Ngay cả Emmanuella cũng xô nát (*) hoàng hôn
Tiếng vĩ cầm chết trên cây buồn ru lá
Người nghệ sĩ gục đầu bên thềm xưa rụng đầy xác cỏ
Sonata đẫm ánh trăng buồn...

Có một chiều những nốt nhạc ngủ quên
Qua Thánh đường đột nhiên cựa mình thức giấc
Chú ve vội vàng tấu lên lời ca lảnh lót
Quãng sông 


Tạm biệt mùa hè. Tạm biệt vết môi hôn
Tạm biệt những hẹn hò trên thời gian xếp lớp
Có một chiều nhận ra lòng mình, bất chợt
Xếp lại mùa hè trên màu lá thu non...

---
Ka
18.08.2016








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang