ĐAU LẠI MÙI HƯƠNG

Ngày sụt sùi không nắng không mưa rơi
Tử đinh hương thập thò phơi mình bên bậc cửa
Truyền thuyết kể rằng mầu trắng chia lìa đôi lứa
Mầu trắng quá thanh bình sao ta nhói đau?

Người phụ tình hay tình phụ hỡi người đến sau
Sợi tóc dãi dầu chất lên thời gian sấp ngửa
Ai cũng muốn chung tình mà chẳng tình chung được nữa
Nên tóc nở hoa bạc trắng đến se lòng

Hoa đã nở đâu mà cánh rụng đến khô cong
Người vẫn chờ người dưới gốc thời gian bạc phếch
Những ngọt ngào phớt qua môi sau nụ hôn rách nát
Chắp vá thôi xong đã hết một trò chơi!

Hoa chưa tàn người vẫn mải miết cuộc người
Vẫn vấp lòng vòng một trò chơi đuổi bắt
Hoa có biết đau không mà đổi mầu trắng toát
Như vành tang ai tự khoác lên mình

Sáng nay trời tự tình bẻ gẫy tháng 5
Đổ nắng ra phơi mặc lòng làm mưa bão
Hoa trắng như vành tang vắt ngang trời chao đảo
Hoa trút xong rồi…
Còn đau lại mùi hương…
---
Ka
20052015 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang