DỐC MẸ

DỐC MẸ

Bỗng khát thèm sữa mẹ những đêm rong
Ủ vào ngực Người tìm hơi ấm cũ

Lớn khôn chưa con mãi là út nhỡ
Trong tay người thơ dại vẫn đâm hoa

Đó là mặt trăng tưới đêm sương nhạt nhòa
Trong ta ẩm một vùng ký ức

Đó là mặt trời lên men trong chắt nước
Cho ta say thủa chẳng có ai cùng...

Và ta mơ đến kiệt thẳm sâu cùng
Bé con lại trở về nơi mẹ.

Lời yêu đã mòn môi lầm lỡ
Sao chưa một lần ta nói: Mẹ yêu!

Xin hãy tắt đi tất cả những buổi chiều
Để hoàng hôn không về trên dốc Mẹ... 
_____

Kiều thị An Giang 

17022014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang