NGƯỜI GÁC BIỂN

Chỉ là ngọn đèn cô độc giữa biển khơi
Sóng đã bao lần chờm lên đòi chia lửa ấm
Leo lét cháy từ lâu giữa mịt mù hải phận
Lặng câm dẫn lối cho người

Ngọn đèn như anh,
Một đốm lửa nhỏ nhoi
Không nhiều lời mà suốt đời em tìm về ủ ấm
Ngọn đèn biển là la bàn trên mênh mông biển rộng
Anh không tròn rằm mà rọi sáng quầng em
Nào phải đâu mình bình an quá nên ngủ quên
Đôi khi quá buồn
em quăng mình vào tận cùng chân sóng
Em gây bão để tìm trong ầm ào cuồng điên biển lộng
Biết anh vẫn là vũng vịnh bình yên
Anh không là đèn mà vẫn sáng đêm đêm
Cũng không cháy bùng lên một lần rồi tàn đi như ngọn đuốc
Tim đèn mỏng chỉ vừa khêu ánh sáng
Để cánh buồm rong chơi biết lối lại quay về.
.....
Ka
18.2.2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang