NHỮNG BUỔI CHIỀU MÀU TRẮNG

Ta vá chiều nay ngàn nỗi cô đơn
Tay may vụng đường kim ôi rách nát
Mạt trời vừa qua bên kia đỉnh sương
Hoàng hôn xuống đường chiều quá muộn...

Dại khờ ơi...
Đường môi mòn nét dỗi hờn
Lời yêu vụt qua như đã mất
Lá chưa vàng mà mùa đông sắp đến
Trên đường phố Thu lay...

Có cơn mưa chiều đổ nước xuống vai gầy
Mưa đi qua đâu mà hạt mưa như sắp vỡ
Trên môi khô lời dạ thưa thiếp ngủ
Xua ta về phía mùa đông...

Đừng giục ta mơ bếp lửa hồng
Đừng mơ vai xuôi ngược chiều gió ấm
Khi gối chăn phai mùi son ướt đẫm
Ái ân như vạt khăn sô...

Thôi nhé, dại khờ...
Ta chia tay lần nữa
Biết gặp gỡ chỉ là con đò lỡ
Mà ta ơi
Sao chẳng thể buông chèo...


Mùa mưa rồi sẽ hết. Nắng lên trong veo
Mây lại hồng lên như chưa từng vấp bão
Những dại khờ lên da non trong trái tim khờ khạo
Ta ơi
Vạch chia ly cứa nát ngang trời...
----
Ka
16.10.2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang