OẢI HƯƠNG

Tím hết mùa cũng hết một làn hương
Sương đã rụng vào nhau trong vời vợi
Cả trời xanh cũng gom đầy trong túi
Chút nồng thơm trong sâu thẳm tận cùng

Trút hết lòng vào đồng cỏ mênh mông
Giã từ tự do trên cánh đồng phóng khoáng
Bướm ong nhớ ai mà hong hoài cánh mỏng
Mang phù du trả lại thủa ban đầu

Hoa chẳng tàn đâu. Hoa chỉ nhói đau
Nhưng vẫn tặng cho người. Chẳng điều gì giữ lại
Vẫn biết chỉ là cuộc chơi quá nhiều may rủi
Mà vì sao không đủ sức giã từ ?!

Tím đến se lòng run rẩy đến nhường kia
Giấu nhan sắc hoang sơ bên vạt đời rậm rạp
Mùi hương ủ một điều gì câm lặng
Chưa một lần hoa ấy biết dối lòng...
----
Ka
06.08.2015 bcn


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang